Sức ăn của Tịch Tích Chi không lớn, gặm hết một cái đùi gà bụng liềntrướng phình lên. Ngồi liệt ở trên bàn, hai cái móng vuốt vỗ vỗ bụngtròn to, đánh ‘ợ’ một tiếng vang dội, mắt khẽ híp, bộ dáng thỏa mãn saukhi ăn uống no say.
Nhìn thấy cái ly trước mặt An Hoằng Hàn, Tịch Tích Chi không chút nghĩ ngợi chạy qua, cúi đầu nhỏ đưa đầu lưỡi vào trong bát.
Trong nháy mắt đụng vào ‘nước’, đầu lưỡi Tịch Tích Chi thoáng tê rần, vị cay xè tràn đầy khoang miệng của nàng. Là rượu. . . . . . Không phảinước.
So với rượu lần đó trên dạ yến uống càng ngon, hương thơm càng thuầnmát. Âm thầm chú ý An Hoằng Hàn một chút, phát hiện hắn không tức giận,Tịch Tích Chi nhanh chóng uống nhiều mấy hớp cho đến khi ly rượu thấyđáy.
Hoàng cung không hổ là hoàng cung a, không chỉ có món ăn ngon đến rượu cũng thơm mát tinh khiết hạng nhất . . . . .
"Ngươi thích uống rượu sao?" An Hoằng Hàn không chê toàn thân con chồn nhỏ mỡ đông, bắt lấy nó, nâng niu trong tay.
Tịch Tích Chi thuận thế liền nằm trong lòng bàn tay hắn, một ly rượuthực sự không đủ để uống say, nhưng đầu mông lung, nặng trĩu. Nghe không rõ câu hỏi An Hoằng Hàn, nó mơ màng lắc đầu giống như kiểu gật đầu, lặp đi lặp lại mấy lần.
"Lâm Ân." Khóe miệng An Hoằng Hàn giơ lên khó hiểu đường cong thoáng hiện nét thú vị, nhỏ giọng nói hai câu ở bên tai Lâm Ân.
"Nô tài đi làm ngay." Lâm Ân nhìn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240078/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.