Tiểu cô nương cúi đầu thấp đến sắp chạm đến cổ, kìm nén nước mắt không dám khóc lên tiếng.
Cũng do sự tự ti mới thúc đẩy tính cách nàng yếu đuối nhát gan. So vớiđám công chúa có thân phận tôn quý của bọn họ, thân thế nhà nàng kém rất lớn. Mẫu phi(1) người khác đều là con gái của các đại thần nhưng mẫuphi của nàng chỉ là một tỳ nữ.
(1)Mẫu phi: vừa làm mẹ vừa làm vợ vua.
Thân phận không thể do tự mình lựa chọn, Tịch Tích Chi có cảm giác cùngcảnh ngộ về điểm này, nếu không nàng cũng không xuyên qua thành một conchồn nhỏ. Cảm thấy những công chúa này chuyện bé xé ra to chẳng chútkhoan dung. Một đám mang danh hiệu hào quanh ‘công chúa’ lại là ngườihẹp hòi.
"Trong lòng chúng ta biết là được, lớn tiếng kêu la làm gì, nghĩ đểhoàng huynh nghe thấy?" Lục công chúa An Nhược Yên lớn tiếng quát mắngmột câu, phất phất áo bào.
Mỗi cử chỉ của nàng ta đều thể hiện phong tình. Mặt mũi xinh đẹp như tiên tử lưu lạc nhân gian.
"Lục. . . . . . Lục tỷ." Cô gái nhỏ luống cuống thì thầm một câu.
"Cái gì Lục tỷ, kêu Bổn cung Lục Hoàng Tỷ, nghi lễ hoàng gia ngươi họcngười nào vậy!" Thái độ thù địch của An Nhược Yên với tiểu cô nương làlớn nhất, bất kể câu nói nào đều nhằm châm chích cô bé.
"Lục Hoàng Tỷ." Cô gái nhỏ bị buộc đổi cách xưng hô.
Bên cạnh một người công chúa khác tức giận nói: "Năm đó mẹ ngươi làm nôtỳ ở cạnh Hoa Quý Phi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240072/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.