Cuộc sống kiếp trước của Tịch Tích Chi không phải lo nghĩ, sống trongrừng sâu núi thẳm ngăn cách với thế giới bên ngoài, nơi đó không có kẻlừa người gạt, không cần mỗi ngày phải đề phòng kẻ nào. Cho nên bản tính trong lòng nàng luôn lương thiện. Chỉ cần đối xử tốt với người khác,người ta sẽ quan tâm yêu mến ngươi. . . . . .
Bất chợt thay đổi hoàn cảnh sống, Tịch Tích Chi trở nên khó thích ứng.
Mẹ con ruột thịt đều muốn trở mặt thành thù, vậy rốt cục hoàng cung còn có bao nhiêu đáng sợ?
Tròng mắt Tịch Tích Chi phiếm sương mù, toát ra bi thương. Vì địa vịquyền thế mà mất đi tình thân có đáng giá không? Có lẽ, bọn họ không cólựa chọn. Hễ sinh ở trong hoàng thất, nhất định không thể rời khỏi tranh chấp quyền thế. Dù ngươi không trành giành, không có nghĩa người khácsẽ thả ngươi một con đường sống. Biện pháp duy nhất có thể bảo vệ tínhmạng chính là tham gia tranh đấu, giành được thắng lợi cuối cùng.
Nếu không. . . . . . Nhất định sẽ bị người khác coi là chướng ngại vật, nhẫn tâm diệt bỏ.
Tịch Tích Chi không có lập trường chửi trích hành động của An Hoằng Hàn. Bởi vì hắn giết cha giết huynh đệ cũng để sinh tồn.
Nếu như. . . . . . tội danh giết mẹ, An Hoằng Hàn nhất định phải phảigánh, Tịch Tích Chi nguyện ý cùng hắn cùng nhau chịu đựng. Nói tóm lạichuyện này do nó gây ra, nó cũng phải chịu một phần trách nhiệm.
Không hề khuyên nhủ An Hoằng Hàn bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240071/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.