Sở Phi Dương sau khi biết được phương pháp giải chung độc, thì cũng không muốn ở lại Thiên Sơn thêm một khắc nào nữa.
Sở Vân Phi nhìn hai mắt hắn thâm quầng, cũng không biết hắn đã bao lâu rồi không có hảo hảo nghỉ ngơi? Có điều nhìn thần sắc lãnh liệt của Sở Phi Dương, Sở Vân Phi nguyên bản muốn khuyên hắn nghỉ ngơi vài ngày, hiện tại ngay cả nửa chữ cũng không dám nói ra.
Kỳ thực, cậu cũng có chút tư tâm. Xuất phát sớm một chút, thì có thể sớm một chút nhìn thấy Quân đại ca …. Lâu như vậy không gặp cậu luôn tâm tâm niệm niệm đến Quân đại ca, Sở Vân Phi tưởng tượng tới gương mặt lạnh lùng của Quân Thư Ảnh lộ ra tiếu ý, ngay cả trái tim cũng thấy đập nhanh hơn một nhịp.
Nếu như Quân Thư Ảnh biết Sở Vân Phi đối với dung mạo của y đánh giá như vậy, chỉ sợ vị đại đệ tử Thiên Sơn phái hôm nay đã không còn đường sống rồi.
Sở Vân Phi vội vàng thu thập thật tốt hành lý, đến cáo biệt sư phụ, cùng Sở Phi Dương lên đường. Không ngờ vừa mới ra khỏi đại môn, Nguyên Tình đúng lúc này xuất hiện ngay trước mắt hai người.
Sở Vân Phi nhìn thân hình gầy yếu đến mức gần như bị gió thổi bay của hắn, trừng lớn mắt nói: “Nguyên Tình, mau trở về đi, không cần tiễn chúng ta.”
Nguyên Tình thế nhưng chỉ nhìn cậu một cái, lại dời tầm nhìn về phía Sở Phi Dương: “Sở đại hiệp, Quân công tử thành ra như vậy tất cả đều do ta gây lên, ta tình nguyện theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-mi-anh-quyen-2-hieu-tinh-co-tu/1334212/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.