" Tôn, Tôn lão mời ngài qua đó một chuyến, chúng tiểu nhân đến đây chỉ để truyền lời." Quỳ rạp trên mặt đất tráng hán nơm nớp lo sợ.
Trong lòng Lăng Sương rất vui, nói như vậy giao dịch của nàng và Tôn lão đã thành công?
Lăng Sương kiềm chế lại niềm vui: "Các ngươi trở về nói cho Tôn lão, ta sẽ tới ngay."
Hai tên tráng hán vội vàng đáp ứng, hành lễ với Tần Chích rồi nhanh chóng rời đi, Lăng Sương nhìn Tần Chích: "Thiếu chủ cũng đã nghe rồi đó, Tôn lão tìm ta tới dược lô có chút chuyện, ta đi đến đó, rất nhanh sẽ trở về."
Tần Chích không nói lời nào, Lăng Sương trở vào trong điện xỏ giầy đi ra, Tần Chích đứng ở sau lưng nàng, Lăng Sương hít một hơi thật sâu: "Hôm nay Thiếu chủ còn chưa có luyện công? Tả sứ đại nhân mà biết lại đổ tội danh này lên ta, ta chỉ là một nha hoàn nho nhỏ không chịu nổi đâu nha."
Tần Chích nhìn Lăng Sương: "Tỷ tỷ sợ nàng?"
Đây không phải là lời thừa ư! Nguyệt Nương là nữ nhân bạo lực nhất mà nàng tưng gặp, sao nàng lại không sợ cho được?
" Tả sứ đại nhân địa vị tôn sùng, ở trong Quỷ Cốc chính là dưới một người mà trên cả vạn người, đương nhiên ta rất sợ." Câu này chính là lời nói thật lòng của nàng, chỉ cần một đầu ngón tay của Nguyệt Nương thôi thì mạng nhỏ của nàng cũng đã đi đời.
" Ta bảo vệ tỷ tỷ." Tần Chích có chút không lưu loát nói.
Lăng Sương không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thieu-chu-dau-tra-nam/2454560/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.