Đám người Bộc DươngMạch vừa đi, thì không khí ở trong thành cũng vắng vẻ hơn vài phần.Nhưng là mọi người cũng không phải ngồi không, nhanh chóng đi làm việccủa mình, cũng coi như là bổ sung cho phần không khí buồn tẻ này.
Từ ngày hôm nay, mọi người đã bắt tay vào sửa chữa lại nhà ở, cho nên cácthanh niên trai tráng ở trong thành đều bận tối mắt tối mũi, mà ngay cảnhững phụ nhân cũng tiểu hài tử cũng cố gắng đóng góp một phần sức lựccủa mình, ví dụ như đưa nước, nấu cơm... Mà thời gian này Mộ Phi Sắtcũng không có ra khỏi phủ, hiện giờ nàng còn phải dốc lòng học thổi sáo.
Mỗi ngày vào buổi sáng sớm, từ trong phủ của Lĩnh chủ đại nhân đều sẽtruyền ra một tiếng sáo. Nhưng tiếng sáo này lại làm cho những con côntrùng, hay rắn, chuột trốn trong góc phủ đều phải chạy loạn. Ngay cảnhững người dân sống gần phủ cũng phải chịu khổ theo, sau khi nghe haiông cháu Nhan lão nói, mấy ngày gần đây Lĩnh chủ đại nhân đang luyệnthổi sáo, thì không ai dám phát biểu ý kiến gì. Mọi người chỉ mong Lĩnhchủ đại nhân mệt mỏi, nhanh chóng tận dụng thời gian này đi nghỉ ngơi,để cho hai cái màng nhĩ của bọn họ không phải chịu tra tấn nữa mà thôi.
Làm người không có ai là hoàn hảo, mà nhược điểm duy nhất của Mộ Phi Sắtchính là nàng không thể nào nắm bắt âm luật được. Sáo có thể thổi thànhtiếng thì không khó, nhưng vấn đề ở chỗ, nàng không thể nào làm cho khúc nhạc mình thổi lên trong trẻo mượt mà, du dương dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-linh-chu/2882000/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.