Những năm trước đây, Mộ Phi Sắt cũng chưa từng được trải qua một buổi sinhnhật đúng nghĩa. Nàng còn nhớ rõ, hằng năm, nàng chẳng qua cũng chỉ làđược ăn một bát mì trường thọ mà thôi. Từ khi mẫu thân qua đời, ở trongphủ trừ Mộ Ngôn ra thì cũng không có ai tổ chức sinh nhật của nàng, màbọn họ cũng chẳng thèm nhớ đến ngày sinh thần của Tam tiểu thư.
Hằng năm, nếu được Lam quản gia nhắc nhở đến ngày sinh của Mộ Phi Sắt cho Mộ Lão thái gia, thì Mộ Thiên Hạc cũng chỉ sai người thưởng cho nàng mộtít bạc vụn, bất quá sau đó cũng sẽ bị đại phòng cùng tam phòng ngấm ngầm lấy đi mất.
Hằng năm vào ngày này, nếu như có Mộ Ngôn ở bên cạnh nàng, thì hắn nhất định sẽ xuống bếp làm cho nàng một bát mỳ trườngthọ. Những mặt khác hắn quả thực là thiên tài khó gặp, nhưng có vẻ tàinấu nướng lại không được tốt cho lắm, nhưng là hắn vẫn muốn đích thânlàm cho nàng, xem như một món quà dành tặng riêng cho nàng. Năm nay nàng đã mười bốn tuổi, vị ca ca này lại không có bên cạnh nàng, không biếthắn sống có tốt hay không a!
Khi nghĩ đến Mộ Ngôn, Mộ Phi Sắt lại có chút thổn thức, mặc dù nàng không nhận ra ngoại nhân đối với nàngtốt hay xấu và nhằm mục đích gì, nhưng mà nàng có thể khẳng định hắn làloại người luôn muốn dành cho nàng những gì tốt nhất mà không cần hồiđáp.
....
“Đây là vật mà Ninh Lạc muốn ta tặng cho ngươi vào ngày sinh nhật của ngươi.”
Bộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-linh-chu/2881997/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.