Ở Mộ phủ ngày thứ hai, sau khi bị gia chủ giáo huấn, Đại phu nhân ở phòng lớn Tú Cầm phái tỳ nữ thiếp thân hạ mình đến hỏi những thứ Tam tiểu thư cần. Mộ Phi Sắt nhìn trong tủ quần áo của mình không có mấy bộ quần áo cùng đồ trang sức, liền hiểu vì sao hôm qua Hương Liên khi kéo rách váy nàng lại khẩn trương như vậy.
Mộ Phi Sắt tất nhiên không khách khí liền yêu cầu mấy bộ y phục hợp ý mình, tỳ nữ bên người Đại phu nhân Hương Thúy kia rõ ràng nhìn nàng với con mắt khinh thường, Mộ Phi sắt không thèm để ý, tiếp tục dùng bút viết lên những thứ mình yêu cầu.
“Tam tiểu thư, ngươi muốn những thứ này để làm gì?” Hương Thúy lớn tiếng như làm việc nghiêm chỉnh, chính là dưới khóe mắt lại lộ ra vẻ không thoải mái.
Mộ Phi Sắt nghiêng đầu liếc mắt nhìn tỳ nữ mở miệng đầy bất kính nói: “ Chuyện tình của chủ tử, từ khi nào đến phiên nô tỳ như ngươi thắc mắc?”
Hương Thúy nghẹn giọng, không nói được lời nào, Tam tiểu thư trước mắt mặt đầy sương lạnh chưa từng thấy qua, khí thế cáo mượn oai hùm tức thì tiêu tán không còn. Mộ Phi Sắt cũng không thèm để ý đến nô tài dùng mắt chó nhìn người kia, dặn dò Hương Liên: “Hương Liên, ngươi đi thỉnh Lâm quản gia đến đây một chuyến.”
Hương Liên lĩnh mệnh bước nhanh ra ngoài, Mộ Phi Sắt trầm giọng nói với Hương Thúy: “Những gì ta nói đều nhớ kỹ?”
“Nô tài đều nhớ kỹ, người còn cần gì nữa không?” giọng nói Hương Thúy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-linh-chu/10014/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.