Bất quá loại hiện tượng này chỉ kéo dài trong nháy mắt, mạch máu trong người Tôn Ngộ Không sôi trào, sức mạnh càng khủng bố hơn thức tỉnh, ý chí cường đại bộc phát ra, đối kháng ý chí ngoại lai ăn mòn, lông khỉ trên người lần nữa trở nên đỏ như máu.
Hồng Hài Nhi bị một màn này dọa cả kinh sững sờ, nàng giật mình nhìn thiết hoàn kim sắc đứt gãy trong tay.
Thiết hoàn kim sắc không còn phát ánh sáng, nhưng Hồng Hài Nhi đã ý thức được mình có khả năng nhặt được đồ vật khó lường.
Tôn Ngộ Không lông đỏ bình tĩnh trở lại, ánh mắt băng lãnh nhìn chằm chặp thiết hoàn kim sắc trong tay Hồng Hài Nhi, trong mắt hiện lên vẻ kiêng dè, đồng thời cũng buông ra khí thế khóa chặt Hồng Hài Nhi.
Thừa cơ hội này, Hồng Hài Nhi vội vàng lùi lại, triển khai tốc độ, liều mạng chạy đi, hóa thành ánh sáng biến mất ở chân trời.
Tôn Ngộ Không lông đỏ chỉ lạnh lùng nhìn, không có đuổi theo, tựa hồ cực kỳ kiêng kị thiết hoàn kim sắc có thể phóng thích bản nguyên ý chí kia.
...
Thiên Đình, bên ngoài tiểu viện của Tử Lan, Đường Tăng đột nhiên mất đi khí lực, chống lấy cột đá bên cạnh mới không có ngã sấp xuống, nhưng đổ mồ hôi đầm đìa, sắc mặt tái nhợt.
- Sư phụ, người không sao chứ?
Tử Lan phát hiện dị trạng của Đường Tăng, không yên lòng nói.
Đường Tăng lắc đầu, lúc này hắn cảm giác chung quanh bất luận gió thổi cỏ lay gì, cũng để tâm hắn lạnh mình, đây là biểu hiện khi ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579432/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.