Mặc dù biết như vậy căn bản không có khả năng trốn được, nhưng nàng vẫn muốn tìm một chút cảm giác an toàn, Tôn Ngộ Không lông đỏ cho nàng áp lực quá lớn, đặc biệt là cặp mắt kia, không mang theo chút tình cảm ba động, băng lãnh vô tình, tàn nhẫn thị sát.
Trốn ở đằng sau cự thạch, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của Hồng Hài Nhi run rẩy, nàng có thể cảm ứng được cổ sát khí ngập trời đang chậm rãi tới gần mình, răng bắt đầu run lên, nàng sắp khóc rồi.
- Sao hắn lại mạnh như vậy? Tôn hầu tử làm sao lại mạnh như vậy?
Hồng Hài Nhi khó có thể tin, khó mà tiếp nhận sự thực này.
Vốn cho rằng mình thu hoạch được kỳ ngộ, tu vi tăng vọt, rốt cục có thể cùng Tôn hầu tử ngang tài ngang sức, lại không nghĩ rằng một quyền bình thường của người ta liền đánh bay mình.
Nếu không phải bảo y của mình có công năng hộ chủ cường đại, sợ rằng mình đã bị đánh thành cặn bã, chẳng còn sót lại cái gì.
Chuyện này đả kích nàng quá lớn, để bản tính tiểu nữ hài của nàng rốt cục hiển lộ ra, lúc này nàng cực kỳ mảnh mai, trên gương mặt xinh đẹp hiện đầy hoảng sợ, để cho người ta thương yêu.
Sau cự thạch, Tôn Ngộ Không lông đỏ mặt không biểu tình, từng bước một tới gần địa phương Hồng Hài Nhi ẩn thân.
Hồng Hài Nhi rõ ràng cảm giác được, giống như có Thái Cổ hung ma đang áp sát, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn run rẩy, sát khí kinh khủng để răng nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579431/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.