Đường Tăng vừa đi vừa thở dài:
- Đáng tiếc khối thịt rồng thật lớn.
Hắn chân chính đáng tiếc là, nếu như ăn thịt Đà Long, Hỗn Nguyên Huyết Chân Thân của mình nhất định có thể tăng thực lực và nhục thân của mình mạnh lên lần nữa.
Tiểu Bạch Long nghe Đường Tăng nói thầm, thỉnh thoảng cảm giác da đầu tê tê, vị sư phụ này đang nhớ thương thịt rồng, mình có thể gặp nguy hiểm hay không?
- Sư phụ, ngươi xem phía trước có tòa thành.
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không kêu lên.
Đường Tăng ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên, một tòa thành trì đang nằm ngay phía trước, bị dãy núi cản trở hơn nửa bên.
- Có thành trì, nói cách khác có quốc gia phàm nhân sao? Rất tốt.
Đường Tăng mỉm cười, trong khoảng thời gian này hắn trèo non lội suối nên rất nhàm chán, đến quốc gia có loài người thì quá tốt, bởi vì gặp được nhiều người sẽ không cảm thấy cô đơn.
Đoàn người bọn họ bước đi thật nhanh, nửa giờ sau, rốt cục đã đến tòa thành kia.
- Sư phụ, ngươi xem, phía trước có rất nhiều hòa thượng.
Trư Bát Giới nói.
Trước cửa tòa thành có rất nhiều hòa thượng mặc quần áo lam lũ, đang họ đẩy nhiều xe gỗ, trên xe chất đầy tảng đá và gỗ các loại.
Trên cửa thành có ba chữ rất to: Xa Trì quốc!
- Xa Trì quốc?
Tôn Ngộ Không nháy mắt mấy cái.
- Xa Trì quốc.
Đôi mắt Đường Tăng sáng lên, hắn cảm thấy rất vui vẻ.
- Sư phụ, có chuyện gì cao hứng hay không? Nói cho lão Trư nghe một chút.
Trư Bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579333/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.