Chương trước
Chương sau
- Đà long chính là con trai thứ chín, Tây Hải Long Vương phái hắn đến Hắc Thủy hà tu tâm dưỡng tính, chờ thành danh sẽ điều động, không ngờ hắn lại tác quái tại đây.
Nói xong, Tiểu Bạch Long khẽ lắc đầu thở dài, lúc trước mình ăn chơi nhưng cũng biết an phận thủ thường, nếu không phải sư phụ chủ động trêu chọc, hắn sẽ không dễ dàng xuất hiện.
Đà Long này ngu xuẩn mất khôn, không ngờ hắn xuất hiện trước mặt sư phụ, thật sự không biết sống chết, Tiểu Bạch Long nói thầm trong lòng.
- Ồ? Nói cách khác, Đà Long này xem như biểu huynh biểu đệ của ngươi?
Trư Bát Giới kinh ngạc nói ra.
- Sư phụ, đệ tử tuyệt đối không hai lòng.
Tiểu Bạch Long không muốn bị Đường Tăng giết người diệt khẩu cho nên vội vàng tỏ thái độ, hắn vừa kính vừa sợ vị sư phụ này.
- Biểu huynh đệ?
Tôn Ngộ Không cũng sững sờ.
Hoàn toàn chính xác, Tiểu Bạch Long chính là con thứ ba của Tây Hải Long Vương, Đà Long là con của muội muội Tây Hải Long Vương, cho nên xem như biểu huynh đệ của Tiểu Bạch Long.
- Sư phụ, ngươi đánh chết hắn như vậy, không sao chứ?
Sa Tăng có phần không yên lòng.
- Tiểu Bạch Long, nếu gia hỏa này là thân thích của ngươi, hắn cũng là rồng hay sao?
Đường Tăng cũng không có vẻ lo lắng, hắn còn rất vui mừng.
- Ách, hắn có huyết mạch không thuần.
Tiểu Bạch Long trả lời, hắn không biết tại sao sư phụ vui mừng như thế.
Tiểu Bạch Long nhanh chóng biết vì sao Đường Tăng cao hứng:
- Không tồi không tồi, vận khí không tệ.
Sau đó hắn nhìn thấy Đường Tăng vung tay xuất ra một đống lớn xoong nồi, hơn nữa bảo Trư Bát Giới và Sa Tăng đi tìm củi lửa, chuẩn bị nướng đồ ăn!
- Ah...
Tiểu Bạch Long trợn mắt há hốc mồm, sư phụ quá trâu bò, hắn muốn ăn rồng?
Mặc dù Đà Long chỉ là bán long nhưng dầu gì cũng là Long tộc đấy.
Tiểu Bạch Long vội vàng khuyên Đường Tăng:
- Sư phụ, nếu ngài đói bụng, đồ nhi sẽ đi khuất thực cho ngài.
- Cơm chay có gì mà ăn, sư phụ muốn ăn thịt rồng.
Đường Tăng nói.
Da đầu của Tiểu Bạch Long co giật, hắn tiếp tục nhắm mắt nói:
- Sư phụ, dù sao Đà Long cũng là Long tộc...
Dường như Đường Tăng mới nhớ tới Đà Long là biểu huynh đệ của Tiểu Bạch Long, hắn do dự và bỏ đi suy nghĩ ăn thịt rồng:
- Xem mặt mũi của ngươi, ta sẽ không ăn Đà Long, thật sự quá đáng tiếc.
- Đa tạ sư phụ.
Tiểu Bạch Long vui mừng, không nghĩ tới sư phụ lại nghe mình khuyên như thế.
- Bát Giới, Ngộ Tịnh, không làm, đi thôi, tiếp tục lên đường.
Đường Tăng tiếc nuối nhìn sang thi thể Đà Long.
- Không ăn? Lão Trư ta chưa ăn thịt rồng bao giờ đấy.
Trư Bát Giới cảm thấy thất vọng, Tiểu Bạch Long cũng trợn mắt nhìn.
- Sư phụ, đặt thi thể Đà Long ở đây sao?
Sa Tăng hỏi.
Tôn Ngộ Không nhìn về phía Tiểu Bạch Long.
- Long tộc sinh ra trong nước, chết bởi nước, cho hắn chìm xuống đáy sông đi.
Tiểu Bạch Long vung tay lên, pháp lực cuốn thi thể Đà Long vào trong Hắc Thủy hà.
Thi thể khổng lồ chìm dần xuống đáy sông và biến mất không thấy gì nữa.
- Tiếp tục lên đường.
Đường Tăng vung tay lên, hắn mang theo bốn đồ đệ nhảy lên đại thụ giữa sông, dùng đại thụ như con thuyền và chậm rãi tiến về bờ bên kia.
Thẳng đến khi thầy trò Đường Tăng biến mất trên bờ, rốt cuộc một bóng người mới dám xuất hiện tại đây, bóng người này chính là hà thần của Hắc Thủy hà.
- Ngọc Đế ở trên, Đường Tăng kia quá kinh khủng, thậm chí hắn muốn ăn rồng.
Hà Thần lau mồ hôi lạnh trên trán.
- Ngâm...
Đột nhiên một tiếng long ngâm rất lớn vang lên, một con cự long đen nhánh bay tới, cự long này gào lên giận dữ:
- Là người phương nào giết Cửu đệ của bản long? Bản long muốn giết cả nhà hắn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.