—o0o—
So với Harry đang nhàn nhã thì bên Hermione có vẻ hỗn loạn hơn.
“Cái gì, Harry chưa tới đây hả?” Vào toa xe Malfoy, Hermione hét rầm lên.
“Cậu ấy không phải ở trong toa xe gia tộc Potter sao?” Draco hoàn toàn không biết rõ tình huống, khó hiểu hỏi, “Cậu ấy nói sẽ tới trước rồi ở trong toa chờ chúng ta mà.”
“Ôi, không.” Hermione ảo não kêu lên, “Chúng mình vừa mới đến toa xe Harry nhưng không thấy ai cả, chỉ thấy hành lý của cậu ấy và Hegwig đang bị nhốt trong lồng thôi.”
“Có thể đến toa xe khác không?” Harry giao tiếp cũng không tồi, có thể là trong lúc đang đợi bọn họ lại đi toa khác ngồi chơi chăng.
“Nhưng mình cảm thấy không đơn giản như thế.” Harmione nghiêm túc nói, sau đó cô bảo Ron đi lấy lồng Hegwig, mình thì lôi ra một tấm da dê.
Draco đứng bên cạnh Hermione, nhìn cô bạn hành động.
Nội dung thư rất đơn giản, nói mình không tìm thấy Harry, hy vọng Harry nhanh chóng trở lại toa xe.
Đây là một ý tưởng khôn ngoan, ba quý tộc ở đây khen thầm. Bởi vì tàu hỏa rất dài, nếu bọn họ đi tìm cũng không biết đến khi nào, như vậy không bằng để cú đưa thư, lại có thể nhanh chóng tìm được Harry mà trong tàu cũng không phải không có cú bay lung tung.
Hermione vừa viết thư xong, Ron mang theo lồng cú xuất hiện.
Hermione dễ dàng mở khóa trên lồng, cô đơn giản cột tờ giấy lên chân Hedwig, ôn nhu nói, “Cô bé ngoan, có việc nhờ mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-sinh-menh-trong-tan-khai-thuy/2137982/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.