Kế tiếp là hỏi một số thông tin liên quan đến gia đình Thẩm Hạ Đông,phần lớn đều là chuyện về Thẩm Thành.
Đặng Dương hỏi cách liên lạc với Thẩm Hạ Đông,nói là về sau còn có việc phải tìm đến hắn, sau đó ra về.
Đặng Dương vừa đi không lâu,Trần Lệ đã trở lại. Thẩm Hạ Đông không nói chuyện vừa xảy ra cho nàng biết,yên lặng đi nấu cơm.
Trần Lệ lên lầu thăm Thẩm Thanh,Thẩm Thanh an an tĩnh tĩnh nằm ngủ trên giường.
Nàng đứng bên giường một hồi,sau đó quay về phòng mình. Lấy ghế ngồi trước bàn làm việc,châm điếu thuốc,cứ như vậy lẳng lặng ngồi đó. Nàng kéo ngăn bàn ra, lấy một tấm ảnh từ trong quyển sách.
Nàng nhìn chằm chằm nữ nhân trong ảnh, mày nhíu càng chặt đến mức ngay cả hô hấp cũng trở nên nặng nề. Nàng lấy bật lửa châm ở góc ảnh chụp,ngay khi tấm ảnh sắp bị thiêu cháy,đột nhiên nàng lại dập tắt.,
_”Đoàng!” một tiếng,nàng kẹp tấm ảnh vào quyển sách,cất vào ngăn bàn, sau đó khóa lại.
*****
Buổi tối, Thẩm Hạ Đông vẫn ngủ ở căn phòng cũ,cách không xa phòng Trần Lệ.
Mở đèn lên,trừ bỏ tấm hình của Thẩm Thành không còn đặt đối diện giường,những vật dụng còn lại đều không thay đổi. Phòng được quét dọn thật sạch sẽ…Quét, dọn ? Thẩm Hạ Đông cảm thấy nghi hoặc,mình đã không còn ở đây,còn ai vào đây quét dọn nữa chứ ? Trần Lệ ? Không có khả năng…nhưng mặc cho Thẩm Hạ Đông nghĩ đến điên đầu,cũng không tìm ra ai khác..
Bóng đêm bao phủ tất cả mọi vật,không chừa một kẽ hở, Thẩm Hạ Đông dường như ngủ không an ổn,hắn đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-quy/198671/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.