á, giờ dạ dày cũng đau. 2 ngày ngủ 8 tiếng ăn 2 bữa. muốn chết mà:(((
—————
Edit: Chuông Cỏ
Beta: Trangki
Quán cafe SIGN ở thành tây.
Tô Vị Nhiên bước vào quán, một nữ phục vụ đi tới. Tô Vị Nhiên nói với cô mấy câu, nữ phục vụ gật đầu, dẫn hắn tới một gian phòng riêng nhỏ.
” Elvis thân ái, đã lâu không gặp. Tôi rất nhớ em, em có nhớ tôi không?” Joe thấy Tô Vị Nhiên bước vào, trên mặt liền lộ ra một nụ cười thật tươi.
“Không.” Tô Vị Nhiên ngồi xuống, nhận lấy menu nữ phục vụ đưa tới: “Một ly Cubita.”
“Thật là vô tình mà. Đã biết em thể nào cũng sẽ nói như vậy, nhưng vẫn nhịn không được.” Joe mỉm cười cầm ly cà phê uống một ngụm: “Mấy năm nay có khỏe không?”
“Không tốt cũng không tệ.” Tô Vị Nhiên ngả ra sau, thản nhiên nói.
“Nhưng giờ em vẫn đang ở A thành, không phải sao?” Joe nhìn Tô Vị Nhiên. Hắn biết có một nam nhân Trung Quốc tên Phương Quân Dục đã chiếm cứ toàn bộ tâm Elvis. Thật là làm cho người khác phải ghen tị mà.
“Đúng vậy, tôi còn ở A thành…” Tô Vị Nhiên nhẹ nhàng lặp lại lời Joe, thanh âm trầm thấp, mang theo đắc ý khó nói rõ. Sau đó, hắn nhìn thẳng vào mắt Joe, khẽ cười nói: “Anh là muốn khuyên tôi rời đi sao?”
“Tôi có suy nghĩ này, hơn nữa cũng chưa từng biến mất.” Joe ảm đạm cười: “Nhưng tôi biết đây là chuyện không có khả năng.”
“Vì sao anh biết không có khả năng?” Tô Vị Nhiên mỉm cười nói.
“Thật sao? Em là đang ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vuong-gap-phuc-hac/91658/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.