Không làm thì đâu phải chết, câu này đại khái chính là nói Diệp Thu. Cả hai vừa về đến nhà, Lâm Thu Diệp đã không chịu được mùi rượu ám trên người liền vào phòng tắm, trong lúc tắm rửa cô suy nghĩ, phải trừng phạt Diệp Thu thế nào. Ngược lại không phải vì Lâm Thu Diệp yêu thích bạo ngược, mà là với tính khí Diệp Thu, hứng lên rồi thì ai cũng không thể khuyên can, nếu không phải cô nói nhảy thoát y, chỉ sợ Diệp Thu đã đích thân lột quần áo người ta. Điều này cho thấy cái gì? Cho thấy Diệp Thu thường xuyên tụ tập, hăng say chơi loại trò chơi này, với cái tài chơi bài kiểu đó, không biết đã cho người ta lột đồ bao nhiêu lần. Thế mà, Diệp Thu vẫn tiếp tục chơi được, bị lột đồ riết thành ghiền rồi phải không?
Lâm Thu Diệp đằng đằng sát khí bước ra, Diệp Thu cũng vừa tắm xong nằm trên giường. Lâm Thu Diệp biết cô chưa ngủ, chẳng qua chỉ đang giả đò, không một chút dấu hiệu báo trước, cô đưa tay cởi áo ngủ của Diệp Thu. Diệp Thu nhảy dựng, kêu lên liên tục.
"Trời hỡi, Thu Diệp, chị làm gì vậy?"
"Làm gì là làm gì?"
Lâm Thu Diệp cười nói.
"Không phải em hay cho người ta lột đồ sao? Thấy em cũng chẳng phản đối, đến lượt chị, lại không cho?"
"Ý chị là sao..."
Diệp Thu cảm thấy Lâm Thu Diệp khẩu Phật tâm xà.
"Em mới không thường xuyên bị lột đồ như vậy."
"Vậy à? Với ba cái ngón nghề mèo cào của em, chị thấy cũng chỉ có cho người ta lột đồ."
Lâm Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990786/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.