"Chà! Chúng ta lâu không gặp, cậu vẫn dễ xúc động nhỉ, cẩn thận kẻo mau già đấy."
Tô Hà cười càng hăng. Liễu Tịch càng hỏa giận công tâm, lần nào cũng bị con nhóc này giảng đạo, bẵng đi vài năm không liên lạc, vẫn cái nết đấy, nhìn là muốn đấm cho phát.
"Lết mông cậu ra đây, tôi muốn tẩn cậu một trận ngay bây giờ."
"Bây giờ? Bây giờ thì không được."
Tô Hà lên giọng tự mãn.
"Bây giờ chỉ một người là có quyền đánh tôi, người đó cũng không phải là cậu."
"Đi chết đi, tưởng tôi tình nguyện đánh cậu chắc."
Liễu Tich chỉ thuận miệng nói, không ngờ nhận lấy Tô Hà thẳng thắng cự tuyệt, trong lòng thấy hơi tổn thương, cố ý tùy tiện nói.
"Nếu tôi muốn ngược, người ta còn phải xếp hàng dài đợi tôi ngược đấy, hừ!"
"Vâng vâng vâng, cho nên? Kính thưa nguyên nữ vương bệ hạ, có chuyện mời nói."
Tô Hà cười điệu cười hợp cách, Liễu Tịch khi nghe thấy hai chữ nữ vương, đỏ mặt, cũng không so đo chuyện vừa rồi, ho khan hai tiếng nói.
"Quả thật tôi có chuyện muốn cầu cạnh, cậu không thể từ chối tôi."
"Ái chà chà, còn xem tôi như người hầu cơ à?"
Tô Hà cao giọng.
"Bất quá, niệm tình lúc đầu cậu đối xử tôi không tồi, tôi sẽ không đến nỗi cự tuyệt quá tuyệt tình."
Liễu Tịch tức nghẹn xém không nói nên lời.
"Tô Hà, mọc thêm bản lĩnh rồi! Phải không?"
"Hắc, bị cậu phát hiện, đúng thế! Mọc thêm không ít, không biết nên phát huy vào đâu."
Đột nhiên Tô Hà đè thấp giọng điệu hùng dũng, mập mờ mói.
"Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990761/chuong-78.html