Thẩm Cảnh Nhiên ngẩng đầu, hơi không biết làm sao, tựa như mỉm cười, nói.
"Được rồi, đừng quậy nữa, đi mau."
Giọng ôn tồn, Lâm Thu Đồng mới hài lòng ra cửa, Thẩm Cảnh Nhiên nhìn theo tấm lưng cô có chút thất thần. Lúc này Lâm Thu Đồng đột nhiên quay đầu, rạo rực nói.
"Thẩm Cảnh Nhiên, lát nữa em có ngạc nhiên mừng rỡ cho chị nha."
Ngạc nhiên mừng rỡ đương nhiên là những chuyện từ cuộc trò chuyện với Diệp Tu, Lâm Thu Đồng tắm xong vừa lau tóc, vừa nói chuyện phiếm với Thẩm Cảnh Nhiên, kể toàn bộ sự thật cô hỏi được từ chiều. Từ đầu đến cuối Thẩm Cảnh Nhiên vẫn luôn an tĩnh, Lâm Thu Đồng kể xong, mới phát hiện Thẩm Cảnh Nhiên không có chút gì gọi là vui mừng, cô nghi ngờ hỏi.
"Không phải chị muốn biết chuyện này sao? Tại sao em nói ra chị không có xíu phản ứng nào vậy."
Lâm Thu Đồng hơi buồn bực, thất bại nói.
"Thế mà em còn tưởng chị vui vẻ."
"Qua đây, chị lau tóc cho."
Thẩm Cảnh Nhiên ngoắc ngoắc tay, Lâm Thu Đồng cầu còn không được, ngoan ngoãn tiến qua ngồi xuống, Thẩm Cảnh Nhiên bên cạnh giúp cô lau tóc, vừa nói.
"Chị cảm ơn em đã giúp đỡ chuyện này, nhưng mà, sau này chuyện của chị cứ để chị lo. Em giúp đỡ về mặt tinh thần được rồi, đừng ủy khuất bản thân vì chị."
"Em không ủy khuất mình."
Lâm Thu Đồng buồn bực trả lời.
"Chỉ cần chị được vui, chuyện gì em cũng làm."
Động tác lau tóc của Thẩm Cảnh nhiên làm vài lọn tóc dính lên mặt Lâm Thu Đồng, lành lạnh, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990760/chuong-77.html