Sắc mặt Quan Tư Thành hoàn toàn kết thành băng, kết quả này đáy lòng hắn sớm đã dự đoán, nhưng đả kích lại không dễ đón nhận như hắn nghĩ, đã qua một lúc lâu mà hắn vẫn giữ im lặng, cúi đầu như thể đang suy nghĩ chuyện gì. Thẩm Cảnh Nhiên thấy Quan Tư Thành không lên tiếng, thử thăm dò nói tiếp.
"Tư Thành, kể cả là đàn ông, cũng chẳng mấy dễ dàng, nếu hạnh phúc đã tìm đến anh, anh thật sự có thể truy cầu. Tôi vô cảm với hôn nhân, không thể mang lại hạnh phúc cho anh, đây cũng là điều thiếu sót ở tôi. Tôi rất muốn bù đắp, nhưng trên phương diện này chính tôi cũng bất lực, cho nên, điều tôi có thể làm được, chỉ có chấm dứt cuộc hôn nhân này càng sớm, anh mới có thể càng nhanh tìm được hạnh phúc của riêng mình."
Quan Tư Thành cười lạnh, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt rực lửa nói.
"Thẩm Cảnh Nhiên, cô ngược lại để tôi phải nhìn với cặp mắt khác."
Lời này rõ là châm biếm, Thẩm Cảnh Nhiên nhấp mím môi, cũng không nói lại.
"Cô muốn nhanh kết thúc cuộc hôn nhân này đến vậy, sao hả, đã có người mình thích?"
Quan Tư Thành không muốn lạnh lùng giễu cợt, nhưng, hắn không ngờ, Thẩm Cảnh Nhiên lại đưa ra đề nghị kết thúc cuộc hôn nhân này trước, rốt cuộc hắn có điểm nào không xứng với cô?
"Tư Thành, tôi nói rồi, tôi đối với chuyện tình cảm, luôn vô cảm."
Thẩm Cảnh Nhiên nhấn mạnh lần nữa, Quan Tư Thành giống như được nhắc nhở, hừ cười, than thở.
"Phải, cô đã từng nói, cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990725/chuong-42.html