Lâm Thu Đồng nghe thấy rùng mình một phát, chị em ruột mà thân mật như vậy có hơi quá, dù rất thân thiết với Tô Tú, nhưng các cô chưa từng có cử chỉ quá thân mật như vậy, Lâm Thu Đồng rất bài xích tiếp xúc qua thân thể. Tô Hà làm chị, mà một chút dáng vẻ làm chị cũng không có, Lâm Thu Đồng cảm thấy Tô Tú thật đáng thương. Lâm Thu Đồng khinh bỉ xong, bước lên lầu, có một cậu trai dựa vào cạnh cửa vừa nhìn thấy cô đi lên, liền phất tay nói.
"Nguyên Soái, cậu xem thử, thế nào?"
Nguyên Soái là biệt danh Tiểu Q đặt cho Lâm Thu Đồng, bảnh trai vào hạng nhất nhì, thì chính là nguyên soái rồi.
"Đưa tôi xem."
Lâm Thu Đồng ngoắc ngoắc, dựa vào salon, khoác tay lên lưng ghế, chỉ vào bắp chân người nữ trong bức hình, chẹp miệng nói.
"Chỗ này chỉnh sửa hơi quá, hơn nữa đã sửa vật thực, thì cũng phải sửa bóng vật, về phần tỷ lệ cũng xem như tạm ổn."
"Ấy, đúng rồi, cậu không nhắc, tôi cũng quên mất, chỗ bóng đổ này quả thật quá cụt ngủn."
Nam thanh niên đỏ mặt ầm ĩ, lia con chuột thật nhanh, tán gẫu với Lâm Thu Đồng.
"Soái ca, tối nay muốn ra ngoài chơi không?"
"Đi đâu?"
Lâm Thu Đồng nhàm chán hỏi, nói thật, lúc còn ở nước ngoài, cô bận rộn công việc khắp nơi, không thấy nhàm chán, về nước rồi, có công việc cố định, cô bắt đầu thấy không thích ứng. Lúc không rãnh rỗi quá thì sẽ bận rộn quá, đối với Lâm Thu Đồng lúc này, phần lớn thời gian đều là rãnh rỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990694/chuong-11.html