Edit: Nhan Nhan
Beta: Khánh Linh
Ngự Thư Phòng, thanh âm của đồ sứ bị đập vỡ phá tan sự tĩnh lặng buổi ban mai.
Sử Minh Phi tay nắm thành quyền, mu bàn tay nổi gân xanh, tấu chương trên thư án không cái nào may mắn thoát khỏi kiếp bị hất văng xuống đất. Cung nữ thái giám hầu hạ xung quanh đều khúm núm cúi đầu đến ngực, không dám chọc giận Long nhan.
“Cửu vương gia thật khinh người quá đáng! Coi nơi đây là Phong Yến quốc đấy à, Bổn vương không có giá trị gì sao!” Sử Minh Phi cố nén nỗi tức giận bừng bừng.
Hôm nay lâm triều, toàn bộ đại thần toàn thượng tấu việc Hoa Liễu Nhai bị phóng hỏa. Cả một con phố cháy sạch chỉ còn than, một nơi vốn náo nhiệt ồn ào như Hoa Liễu Nhai chỉ trong một đêm hóa thành tường đổ vách xiêu, chỉ để lại một mảnh đất đầy tro than khói bụi.
Mà làm người ta tức giận nhất là, trong Hoa Liễu Nhai không có một người nào chạy ra khỏi.
Tấu chương chất cao như núi, trong đó không thiếu tên các vị đại thần chức cao đã chết cháy, xin Hoàng Thượng định đoạt.
đã sắp tới lễ đăng cơ, hắn làm sao mà có thời gian an bài nhân thủ một lần nữa để bổ sung vào những chức vị còn trống này.
Hoa Liễu Nhai mặc dù không tôn trọng luật pháp, nhưng lại là nguồn kinh tế quan trọng nhất của Nam Trụ quốc. Thế nhưng chỉ trong một đêm mà hóa thành hư không, chỉ có thể dùng từ tổn thất nghiêm trọng để hình dung.
Sử Minh Phi tức tối đập mấy cái lên trán, tê liệt ngã xuống trên Long ỷ.
Cửu vương gia quả nhiên không muốn chịu một chút thua thiệt nào. hắn chẳng qua chỉ dùng ít thủ đoạn nhỏ để đánh vỡ lần thương nghị này, ấy thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-thanh-phi/3168131/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.