🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi tỉnh dậy sau cơn sốt triền miên. Tôi không biết mình đã bị làm sao và đã ngủ mấy ngày như vậy rồi, nhưng cơ thể tôi giờ không có chút sức lực nào cả. tôi xoay đầu sang một bên. Mẹ tôi đang ngủ gục bên giường. mẹ tôi có lẽ đã rất mệt mỏi. Tôi cũng vậy.

Người ta bảo mệt mỏi về thể xác không đáng sợ bằng mệt mỏi về tinh thần. Bơi khi thể xác mệt mỏi nhưng tinh thần tốt bệnh tật sẽ nhanh tan biến nhưng một khi tinh thần có vấn đề thì cho dù có không ốm thì cũng cũng phát ốm vì nghĩ quá nhiều.

Có lẽ tôi mắc bệnh vì nghĩ quá nhiều thì phải.

- con tỉnh rồi à.

- vâng

Tôi thều thào.

- để mẹ gọi bố.

mẹ tôi ra cửa gọi bố tôi vào. bố tôi đi trước, theo sau là chú và phương, anh chị tôi nữa… những người quan tâm tôi vô bờ bến và cung sẵn sàng ném đá vào cảm xúc của tôi.

bố tôi đưa tay lên sờ trán tôi. Không sốt nữa rồi.

- để em kẹp lại nhiệt độ.

Chú bước lại, lôi cái kẹp nhiệt độ trong tủ ra, gỡ tay tôi rồi đưa cái kẹp vào bên trong như một bác sĩ đương nhiệm. ánh mắt nhìn tôi xót xa mà không nói nổi thành lời. ngay lúc này…. Tôi không hạnh phúc vì ánh mắt đó nữa. tôi… đau lắm.

Tôi nằm truyền nước liên tục mấy ngày liền. Tôi không biết bác sĩ nói tôi bị bệnh gì, mà tôi thật sự cũng không quan tâm. đêm đến tôi vẫn mơ thấy Minh. Tôi nhớ cậu ấy.

- Con… con có thấy mệt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nhu-da-yeu/34447/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dường Như Đã Yêu
Chương 14
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.