Cơn ghen tuông của tôi bị đánh thức. cả ngày hôm sau tôi ko thiết làm gì nữa cả… tôi tò mò người phụ nữ ấy tai sao lại vô duyên đến mức chia rẽ chúng tôi khi cô ta không cần chúng tôi nữa… đồ ích kỉ… đồ xấu xa.
Sau khi tôi tất bật đi mời bạn bè 1 vòng thì tôi nhận được tin nhắn… số điện thoại lạ ghi địa chỉ của trung tâm thương mại… cùng với 1 bức ảnh chụp sau lưng người đàn ông mà nhìn qua đã biết là chú. cái áo khoác này là tay tôi mua, tay tôi ủi… ko thể lạc được vào đâu. chú đang ở cùng ai vậy… tôi ko kìm chế được sự tò mò nữa rồi… tôi lên xe… phóng tới địa chỉ tôi vừa được nhận.
Tôi lang thang trong siêu thị đúng chỗ mà họ chụp cho tôi… loanh quanh 1 vòng cũng thấy họ… chú và người phụ nữ đó, họ khoác tay nhau, không… đúng hơn là chú già của tôi hai tay xỏ túi quần còn cô tay bám lấy tay chú… trông cô ta đẹp… tính bằng tuổi chú thì là trẻ hơn tuổi nhiêu ý chứ… thân hình cân đối hơn hẳn tôi… tôi nép sau một gian hàng nhiìn họ… trong cửa hàng… Châu Anh và Bảo Anh bước ra. Bảo anh Níu tay bố mẹ… họ cười với nhau rất vui vẻ. tôi thấy tim mình đau lắm… có phải nếu ko có tôi bây giờ thì giờ là giây phút đoàn tụ của họ có phải không?
Tôi ấm ức trong lòng… tại sao,,, cô ta ko đi luôn đi.. tại sao lại qiuay về để chia rẻ chúng tôi. liệu rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nhu-da-yeu/2021640/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.