Tôi ngồi đó nghe hết câu chuyện, con Oanh không bình tĩnh được như tôi, nó định đứng lên vả vào mặt cô ta nhưng tôi ngăn nó lại. chúng tôi ngồi im cho đến khi bọn họ đứng lên rời đi chúng tôi mới lặng lẽ đi ra khỏi đó, lòng tôi rối bời rồi… Người phụ nữ đó không ai khác là vợ chú… tôi xin nói lại là vợ chú ấy chứ không phải vợ cũ đâu.
- mày định làm gì với cái lão ấy.
Tôi thở hắt ra.
- đéo làm gì hết.
- đừng suy nghĩ… ông ấy tuy chưa ly hôn thì cũng là yêu mày nên đấu tranh như vậy… đừng lo, sớm muộn gì chúng nó cũng bỏ nhau.
- nhưng chục ngày nữa cưới rồi mà đến lúc ấy mọi người biết ông ấy chưa ly hôn được thì làm sao. Mang tiếng là cướp chồng người khác đấy.
- cướp cái lol.. mày ko nghe ông ấy nói con mụ đấy bỏ ông ấy bỏ con đi chục năm ko về à. giờ về mà nói là vợ ông ấy người ta còn đéo tin ý chứ.
- mày không tháy ông già tao ghê đến thế nào à, tao chỉ sợ ông ấy ghét ông này thôi, chứ tao thì thế nào chả được. dù sao ván đã đóng thuyền mẹ rồi.
- gà vịt từ hôm nọ chửa chưa?
- chưa thấy gì. Tao sắp bị rồi, mà ko biết …. Có gì không nữa.
- haizzz.thôi chửa mẹ đi mà cưới cho ông già mày hết kêu, lúc ấy thì 1 chứ 3-4 vợ ông mày cũng chịu
- mày quên đi, bố tao đéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nhu-da-yeu/2021635/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.