Kiều Hiểu Kiều đang dặn dò Vệ Kiến Đông vài việc thì nhìn thấy Đại Vệ –người tiếp ca trực đến. Nghĩ ngợi một lúc, Kiều cảnh quan thay đổi chủý.
“Kiến Đông anh hãy ở lại đây tiếp tục theo dõi, lá thư này để tôi mang về đồn. Đại Vệ!”
“Có!”
“Anh đi theo Cận Ngữ Ca, bảo vệ an toàn cho cô ấy.”
“Hở…. ?”
Lô Đại Vệ, chàng trai thanh lịch trắng trẻo đeo kính há hốc mồm, anh cònchưa phản ứng ra ai là Cận Ngữ Ca thì bên kia, chủ nhân của cái tên đãnhíu mày vào nhau,
“Tôi tự có vệ sĩ, không cần các vị bảo vệ.”
Kiều Hiểu Kiều nghiêng đầu nhìn cô, “Cận tổng đừng quá tin tưởng vào nănglực của vệ sĩ nữa, nếu không em gái của cô cũng không bị bắt cóc đâu.”
Chưa kịp chờ Cận Ngữ Ca phản bác lại thì bà nội của cô đã lên tiếng:
“Được đấy được đấy, hãy để cảnh sát bảo vệ Tiểu Ca! Tiểu Ca con phải nghelời, đừng để xảy ra chuyện gì nữa, cũng không biết hiện giờ Nhan Nhannhư thế nào, những người đó sẽ làm gì nó đây…”
Vừa nói nước mắtđã lại tuôn trào, Lộ Vy cũng rút khăn giấy lau nước mắt. Sự tình diễn ra như thế Ngữ Ca cũng không thể chối từ nữa, đành chiều lòng nội.
Ra khỏi cửa nhà, Cận Ngữ Ca nét mặt lạnh lùng xung phong đi trước. Đại Vệ có hơi khó xử mà gãi đầu, anh gọi Kiều Hiểu Kiều,
“Sếp ơi….”
“Sao?”
“Chúng ta…đổi chỗ nhau được không?”
“Sao?”
“Tôi đưa vật chứng về đồn, sếp…sếp đi bảo vệ tổng… tổng giám đốc kia đi….”
Kiều Hiểu Kiều dừng bước, quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ngua-van/192585/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.