🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tưởng Mộ Tranh vừa gọi cô vừa đẩy mặt dù đang vướng vào nhánh cây ra, thuần thục dùng trang bị cứu sinh cố định chắc Lạc Táp, móc khóa vào thắt lưng cô, ngay sau đó anh ôm lấy eo cô rồi cắt dây dù.

Tất cả đều được thực hiện gọn gàng, Tưởng Mộ Tranh khống chế dây cáp, thu dây lên thì dễ dàng hơn rất nhiều. Anh dùng hết toàn bộ sức lực của cả đời này mà ôm chặt lấy Lạc Táp.

Cuối cùng cũng trở lại được trên trực thăng. “Lạc Lạc?” Tưởng Mộ Tranh không kịp cởi bỏ thiết bị, trực tiếp đẩy kính chắn gió của cô lên, cũng tháo mũ bảo hiểm của mình ra.

Lạc Táp cố gắng mở mắt, nhìn nhìn người ở trước mặt mình. Cô muốn nâng cánh tay lên ôm cổ anh nhưng không có chút sức lực nào.

Trước đó lúc còn ở sườn núi, khi anh cố định cô lên trên người anh, tuy nhìn không thấy mặt anh, ngay cả giọng nói cũng đều là xa xôi, mơ hồ không rõ, nhưng cô cảm giác được đó là vòng tay của anh.

Trong một chớp mắt, đó chính là sống chết có nhau, thiên hoang địa lão. [1]

[1] thiên hoang địa lão: trải nghiệm vô cùng lâu dài (nguồn:baidu)

Cho dù sau này có chuyện gì xảy ra đi nữa thì cô cũng sẽ giống như anh, không rời không bỏ, cùng nhau vượt qua.

Lạc Táp nghỉ ngơi một lúc lâu, rốt cuộc cơ thể cũng có lại chút sức lực. Cô hơi há mồm, có rất nhiều lời muốn nói với anh, nhưng cuối cùng lại chỉ hóa thành một câu: “Tưởng Mộ Tranh, còn có cái gì là anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-mot-chieu/16465/chuong-71.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đường Một Chiều
Chương 71
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.