Lạc Táp im lặng nhìn anh, nhưng cô không muốn đi dạo siêu thị với anh nên không chút do dự xoay người trở về phòng ngủ, chuẩn bị chờ một lát nữa mới đi mua.
Tưởng Mộ Tranh ở phía sau cô hỏi: “Không đi cửa hàng tiện lợi nữa hả?”
“Không có gì muốn mua, không đi.” Cô đóng cửa phòng lại rầm một tiếng.
Tưởng Mộ Tranh rót một ly cà phê, vào phòng cầm notebook ra, bắt đầu xử lý công việc. Mấy ngày nay ban ngày phải đi theo Lạc Táp, chỉ có buổi tối mới có thời gian xử lý chuyện lớn nhỏ ở công ty.
Anh tắt bớt đi mấy cái đèn ở phòng khách đèn, chỉ chừa lại đèn tường.
Khi anh đang chuyên tâm xem văn kiện thì nghe được tiếng mở cửa, anh đưa mắt qua thì đối diện với tầm mắt của Lạc Táp. Cô ăn mặc chỉnh tề, đây là chuẩn bị đi ra ngoài?
Trong lòng Lạc Táp có cảm giác như bị bắt gặp khi đang gian lận lúc thi, căng thẳng muốn chết.
Cô không nghĩ tới Tưởng Mộ Tranh sẽ làm việc ở phòng khách.
Kỳ thật cô không biết rằng mấy tối nay Tưởng Mộ Tranh đều làm việc ở phòng khách vì anh cảm giác ở phòng khách có thể chăm sóc được cho cô.
Cũng có thể gần cô hơn một chút.
Tưởng Mộ Tranh buông notebook, nhiệt tình rủ: “Muốn cùng đi ra ngoài không? Anh tính hút thuốc, đi mua cái bật lửa rẻ tiền.”
Lạc Táp: “...”
Không trả lời anh, cô cầm thẻ phòng ra khỏi cửa.
Tưởng Mộ Tranh đi theo Lạc Táp cùng xuống lầu. Anh rất vui, tâm tình cực kì tốt, nhưng Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-mot-chieu/16420/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.