Vào ngày sinh nhật ba mươi tuổi của mình, Hứa Đường nhận được một cuộc điện thoại từ Tống Bối Bối.
Giọng nói của bé con vô cùng ngọt ngào: "Chúc cô sinh nhật vui vẻ, chừng nào cô mới đến Đông Bắc thế, chúng ta cùng đi xem Lễ hội khắc băng."
Hứa Đường không nhịn được cười: "Cảm ơn Bối Bối, sang năm nhé, sang năm cô nhất định sẽ tranh thủ thời gian qua với con, gần đây cô bận quá."
"Cô nói thì phải giữ lời đấy, ngày nào bà nội cũng nhắc cô đây này, bà nói mấy hôm trước gọi điện thoại cho cô mà cô không bắt máy, sau đó cũng không gọi lại cho bà."
"Ôi chao, lúc đó cô định gọi lại mà cuối cùng bận quá nên quên béng mất." Hứa Đường vỗ đầu, hơi ảo não.
"Không sao đâu, ba cũng nói như vậy mà. Ba nói cô phụ trách bộ phận marketing của cả một khu vực trong công ty mới nên ngày nào cũng phải họp hành. Ba bảo con với bà là đừng gọi cho cô nhiều quá, nhưng con thật sự nhớ cô lắm, tối hôm qua con còn mơ thấy cô nữa cơ!"
Tống Bối Bối đã lên lớp hai, tính tình vô cùng hoạt bát.
Hứa Đường mỉm cười, vừa định mở miệng hỏi bé con đã làm bài tập xong chưa thì đầu dây bên kia đã lên tiếng trước: "Cô ơi, ba muốn nói chuyện với cô."
Cô biết anh họ Tống Tân Vũ muốn nói cái gì.
Quả nhiên bên kia Tống Tân Vũ đang hỏi: "Đường Đường, gần đây Quách Triết có liên lạc với em không? Hai người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-moc-van-the/2856575/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.