🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Aaa...aaa tên khốn kiếp."



"Nhanh nữa không cưng! Phê lắm đúng không?"



Lục Nghi rên rỉ, cơn khoái cảm lên đến tận đỉnh.



Tà dục! quả là tà dục mà!



Lục Nghi nghĩ: "Tao cho mày chơi lần cuối, đến khi nó mất hết tất cả, tạo cho mày đi gặp con gái mẹ mày thằng khốn!"



Quấn quýt triền miên không dứt, mùi thuốc kích dục lang tỏ thật kinh tởm.



[.....]



"Phạm Duy Quân, anh không được đi!"



Phong Tuyết chạy theo phía sau lưng, cố đưa cái giọng vừa khóc ra gọi anh đứng lại.



"Phong Tuyết, em còn nhỏ, đừng cố chấp như vậy, anh không muốn tổn thương em, em hiểu không? Từ bỏ đoạn tình này đi em!"



Phạm Duy Quân đưa giọng giải thích, khuyên nhủ.



"Em không biết...hức...em thích anh là thật! PHẠM DUY QUÂN! em yêu anh! anh hiểu không hả?"



Phong Tuyết cố chấp, cô thật sự thích anh lâu lắm rồi, cô biết vị trí của cô trong lòng anh chưa từng có, nhưng cô mặc kệ, yêu anh là yêu anh, cô vẫn sẽ kiên trì tiếp.Phạm Duy Quân đau đầu, anh không biết nên nói sao cho Phong Tuyết hiểu! Anh không muốn thêm một người bị tổn thương! Giống anh suy tình rồi lại khổ. Em ấy còn nhỏ, tương lai lại rất sáng.



"Phong Tuyết nghe anh nói, em đừng đặt tình yêu vào anh nữa, em hiểu không? Sẽ không có kết quả tốt!"



"Em mặc kệ, anh không yêu em, vậy cứ để em yêu anh, anh đừng né tránh em, như vậy em mới tổn thương hơn đó, anh biết không...hức.



Phong Tuyết khóc, nơi trái tim

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623717/chuong-40.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đường Mây Trong Gió
Chương 40: Lục Nghiên không sai
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.