Ngồi với khuôn mặt gượng gạo trên bàn ăn, Kim Thuần đưa ánh mắt trong veo nhìn anh chàng đối diện.
"Thức ăn này...anh nấu sao?" Cô tò mò hói.
"Ừm tôi nấu, mong cô đừng chê!" •
"Không không, đồ ăn ngon lắm luôn!"
Kim Thuần xua tay, không phải cô nói cho anh vui đâu, mà là đồ ăn anh nấu ngon thực sự, không đêu.
Cao Thiệu giấu đi nụ cười vui vẻ, vẻ đẹp ôn nhu của anh làm đối phương tự khắc rung động, ấm áp đến nhịp tim loạn cả lên. (1)
"Ăn xong tôi đưa cô tìm khách sạn ở tạm, tôi ở đây lâu nên tôi biết nhiều chỗ an toàn lắm."
Kim Thuần ngừng nhai, tự nhiên lại hụt hẫng, rõ là đúng như ý định ban đầu, nhưng sao bây giờ được giúp đỡ lại thấy kỳ lạ nơi tim vậy chứ!
Cảm giác này...
"Đ...được, vậy phiền anh."
Nói câu ra cũng ấp úng, khuôn mặt cô cũng mất hết sự vui vẻ, đột ngột anh lại đưa giọng nói tiếp:
"Hay cô muốn ở lại nhà tôi?"
Kim Thuần như chưng hửng, đưa mắt nhìn anh, cô lại xua tay chối bỏ:
"Không...không có, hôm qua giờ đã phiền anh lắm rồi!"
"Tôi không phiền." (1
Bạch Cao Thiệu tiếp lời, Kim Thuần đỏ ửng hai bên má, cảm giác ngại ngùng bao lấy thân cô.
Nói gì thì nói, Kim Thuần không lì lợm tới mức mà ở đậu người ta dai dẳng thế đâu. Sau bữa sáng, cô nhờ Bạch Cao Thiệu trở đi tìm một khách sạn gần đó, cô định sẽ ở lại trong một tháng tới, về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623715/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.