"Mẹ, khi nào anh Gia Húc mới về đây thế ạ, con nhớ anh ấy quá."
Giọng nói ẻo lả, đầy sua nịnh của Lâm Minh Xuân nói với bà Phương Thanh An. Dịch phu nhân.
"Con mẹ yên tâm đi, Gia Húc nó sớm quay về đây thôi, con ráng chờ vài hôm đi."
Bà Phương Thanh An xoa đầu, dịu giọng trấn an.
"Nhưng mà quá lâu rồi, con chờ hoài chẳng thấy anh ấy về."
"Chị cứ mà yên tâm đi, người còn đó chạy được đâu mà lo, chức Dịch thiếu phu nhân luôn chào đón chị mà, ngoài chị ra không một ai xứng đáng cả."
Dịch Gia Hân từ trong bếp đi ra, trên tay thì cầm một tô trái cây đủ loại ăn nhớp nhép.
"Con bé nói đúng đấy, Dịch thiếu phu nhân ngoài con ra còn ai xứng hơn chứ, con vợ hiện tại của nó cũng chẳng ngồi lâu được đâu, con đừng lo lắng."
Lâm Minh Xuân ngồi yên vị bên cạnh bà, ả ta nở nụ cười giả tạo, nhìn trong vui vẻ, lại cất giọng nhẹ tênh ngọt ngào:
"Vâng, con chờ ạ!"
Đôi mắt hồ ly của ả ta ranh mãnh ma mị nhìn Dịch phu nhân và Dịch Gia Hân đầy ý, ả ta khôn ngoan xử sự, từng cái nhìn, lời nói điều khiến người nghe thiện cảm một cách lạ.
Dịch lão gia ngồi đọc báo bên sô pha đối diện, ông vô cảm, vô tâm, vô ý chẳng mấy quan tâm đến chuyện mẹ con họ đang bàn tán.
Cả nhà họ Dịch này, từ trên xuống dưới điều rất bất ổn.
Mới sáng sớm, Lục Nghiên đã hắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623693/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.