Cả một trận đường dài, Dịch Gia Húc lái xe trong tâm trạng lo lắng, lòng anh nhói lên từng cơn, chỉ biết cầu nguyện cô sẽ bình an.
"Nghiên Nghiên, em nhất định phải bình an, tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì!"
Lời nói ra lúc này thật phức tạp, giọng anh run rẩy, mặt này của anh chưa một lần ai nhìn thấy, cũng chỉ có anh mới biết mặt yếu đuối này của bản thân và cũng chỉ có mình cô mới có thể làm anh thổ lộ ra mặt này.
Cách xưng hô của anh cũng thay đổi, nhưng chỉ ở những lúc không có mặt cô, không có một ai.
Giờ phúc này anh cũng chẳng còn tâm trí gì mà gọi điện cho mọi người, mục tiêu duy nhất lúc này của anh chỉ có nhanh và nhanh chóng đến bệnh viện.
Một lúc sau đó, Chiếc Bentley Continental nhanh chóng gấp gáp lái vào gara bệnh viện, Dịch Gia Húc chạy thục mạng vào trong. Loay hoay một lúc cũng tìm được phòng Lục Nghiên đang nằm.
Y tá từ phòng bệnh bước đi ra, diện mạo chuyên nghiệp và tận tâm trong từng cử chỉ. Bước đi uyển chuyển trên sàn nhẵn mịn, ánh đèn phòng bệnh chiếu lên áo phông trắng tinh khôi của cô y tá, làm nổi bật sự sạch sẽ và gọn gàng trong phong cách làm việc.
Y tá làm việc nhanh nhẹn, cô hướng ánh nhìn về phía anh, rồi cất giọng nghiêm túc gấp rút:
"Anh là người nhà bệnh nhân?"
"Đ...đúng tôi là chồng cô ấy!" Giọng nói đứt quãng của Dịch Gia Húc, anh gấp gáp đến lời nói nói ra cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623689/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.