Một lần nữa, anh đặt xuống môi Lục Nghiên một nụ hôn cuồng nhiệt, lần này anh muốn cô, thật sự không nhịn được nữa!
Hơn 1 năm nay, anh chưa từng động đến cơ thể cô, chỉ một lần duy nhất vào năm hai người kết hôn. Đến thời điểm hiện tại, nhiều lần chỉ dừng lại ở mức hôn là xong, không phải vì không được, mà vì anh đã áp chế cơn dục vọng của bản thân, điều tiết hết mức có thể, nhưng lần này không kiềm được nữa rồi.
"Ưm...buông ra."
Hai hàng nước mắt lăn dài xuống, Lục Nghiên khóc vì anh không hiểu cô, lại đột ngột như vậy, chẳng một lí do, cô không muốn như vậy.
Lòng cô đau một, lòng anh lại đau mười, chẳng biết phải nên làm gì tiếp theo, khó chịu, dục vọng cháy trong người, hòa vào men rượu đã thấm sâu, làm đầu óc anh ngày một không tỉnh táo.
"Dịch Gia Húc anh buông ra, anh không được như vậy...hức..."
Mặc dù có phản kháng, nhưng lời nói Lục Nghiên anh đều bỏ ngoài tai, lúc này từng câu từng chữ của cô cứ như thúc giục con mãnh thú trong anh hơn.
"Im đi, sao vẫn thích nói nhiều như vậy!"
Anh đảo mắt, dời tầm ngắm di chuyển xuống chiếc cổ trắng noãn của Lục Nghiên, hạ đầu xuống, anh mút lấy nơi cổ, di chuyển dài xuống bên dưới nơi đôi gò bông đang lượn lờ nhấp nhô theo từng nhịp thở.
Những nơi anh di chuyển qua đều để lại một dấu hôn đỏ màu.
Lục Nghiên muốn đẩy anh ra, nhưng không tài nào đẩy được con người to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623682/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.