Bên trong mọi người ồn ào chơi đùa.
Minh Hạnh cũng không biết là chuyện gì, chỉ nhìn thấy mọi người đều vây xung quanh bàn.
Minh Hạnh cầm một cái bánh kem nhỏ đưa cho Trình Phóng.
“Cậu thử cái này đi.”
Lúc anh đi chắc chắn chưa ăn gì, vẫn nên ăn chút đồ lót dạ đã.
Minh Hạnh ngẩng đầu, không thấy Kiều Kiều đi đâu rồi.
“Tôi vừa ăn xong, còn ăn rất ngon nữa.” Minh Hạnh sợ anh không thích đồ ngọt, lại nói: “Không ngọt lắm đâu.”
Trình Phóng nhận lấy từ tay cô.
Quả thật hai ngày nay anh cũng không ăn gì.
Cũng không có gì, chỉ là không có khẩu vị.
“Có phải tối qua không ngủ ngon không?” Minh Hạnh tiến lại gần nhìn anh, mắt anh mệt mỏi, có chút màu xanh.
“Ừm.” Trình Phóng rất thành thật trả lời: “Không ôm em ngủ, tôi không ngủ được.”
Nói bừa.
Minh Hạnh cũng cầm một chiếc bánh kem nhỏ, cắn một miếng.
Chính vào lúc này, đột nhiên trong đám người truyền đến âm thanh huyên náo, mọi người quay đầu, đều nhìn về phía Minh Hạnh.
“Minh Hạnh, vừa nãy Đới Hoàn nói, cậu ấy cảm thấy cậu xinh đẹp nhất.”
Bọn họ đang chơi trò nói thật hay mạo hiểm, một bạn học nam rút trúng lời nói thật, cảm thấy ở đây cô gái nào xinh đẹp nhất.
Bạn học nam liền nói tên của Minh Hạnh.
“Vẫn còn phần mạo hiểm.” Phía sau không biết có chuyện tốt gì liền hét lớn: “Hôn một cái đi!”
Bạn học này có hơi xui xẻo, đã bốc trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly/2735943/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.