Ngày nghỉ Quốc khánh thứ hai, ánh mặt trời rất đẹp.
Lúc Trình Phóng tỉnh dậy đã là hơn mười một giờ.
Minh Hạnh mặc một chiếc váy đỏ nhỏ xinh mới mua, cô vừa mới sắp xếp lại đồ trang điểm.
Hiếm khi Minh Hạnh trang điểm lộng lẫy thế này.
Phải nói rằng Minh Hạnh ngày trước là một vầng trăng sáng dịu dàng, ăn mặc giản dị sạch sẽ, cười lên giống như gió mát thoảng qua, suối trong chảy xuống.
Trong tủ quần áo của cô rất ít có màu sắc đỏ rực rỡ như này.
Còn đặc biệt dậy sớm trang điểm, chóp mũi hồng hồng khiến người khác thương yêu lại động lòng.
“Chúng ta đi xem phim đi, dịp Quốc khánh có mấy bộ phim điện ảnh hay lắm, em xem điểm đánh giá đều rất tốt.” Minh Hạnh nhìn thấy anh tỉnh rồi, cô mỉm cười lên tiếng.
Sáng nay sau khi tỉnh dậy cô nghĩ, khoảng thời gian này Trình Phóng cứ học như vậy, hầu như không có thời gian nghỉ ngơi, người bị bức ép quá mức cũng không tốt.
Vì vậy nhân dịp hôm nay được nghỉ, cố gắng đi ra ngoài một hôm, giải tỏa tâm trạng.
Dù sao thì lao động kết hợp nghỉ ngơi vẫn rất quan trọng.
“Xem xong phim thì đi ăn lẩu, gần đây trời lạnh rồi, ăn một bữa lẩu nóng hổi thì thật tuyệt.”
Minh Hạnh càng nói càng vui vẻ.
Trình Phóng gật đầu đồng ý.
Tốc độ của anh rất nhanh, không cần đến mười lăm phút đã rửa mặt thay đồ xong.
Khi ra ngoài vừa đúng mười hai giờ.
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly/2735930/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.