Cô y tá tức giận.
"Dừng cái gì, muốn lục soát người hay sàm sỡ?"
"Cô quên khay đựng thuốc." Vị vệ sĩ bị cô y tá mắng đến không dám mở miệng, rụt rè chỉ vào trong.
"Cảm ơn."
Y tá quay lại lấy khay thuốc, khi nãy Phương Từ có cẩn thận xoa tin nhắn nhưng cô vẫn căn thẳng. Y tá rời đi, vệ sĩ nhìn theo bóng lưng thầm cảm thán. "Người gì đâu mà hung dữ thấy sợ."
Y tá vừa đi vừa lầm bầm. "Mình lại lo chuyện bao đồng nữa rồi. Lại chuốc họạ vào thân."
Trên giường bệnh, Phương Từ cầu trời Thời Khôi hãy đọc tin nhắn, đừng xem nó là tin nhắn rác mà bỏ qua. Lúc trước vì quá thích Thời Khôi nên đã mang tâm tư học thuộc lòng số điện thoại của cậu, đến lúc này cũng đã có thể phát huy tác dụng, mong là sẽ có kết quả tốt.
Cô y tá vì không yên tâm, nếu không biết thì thôi chứ đã biết rồi thì cả người không yên. Cô biết Phương Từ bị bắt cóc, còn có bà lớn tuổi ở nhà. Nghĩ một hồi vẫn là nên gọi điện trực tiếp cho Thời Khôi ứng cứu vẫn hơn.
"Nếu nhớ không lầm thì. 089..."
Cô nhấn một dãy số điện thoại, khi nãy có vô tình nhìn qua nên ghi nhớ. Tiếng chuông từ từ vang lên.
Vụ án của Phương Nguyệt vẫn cứ dậm chân tại chỗ không có tiến triển. Tần Vũ hàng ngày đưa Đường Ly đến phòng Tân Tế chăm sóc Lưu Khang, cậu ấy vẫn không hồi phục.
Nhìn thấy bạn bè như thế, Đường Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3646248/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.