Trước kia Lưu Khang tính cách bốc đồng đụng ai cũng đánh, dần về sau gặp Ngụy Khiêm suốt ngày lải nhải vì cậu bị thương khiến cậu cũng bớt dần chuyện đánh nhau, Lưu Khang thầm hiểu ngoài ba mẹ ra còn có một người luôn quan tâm chăm sóc, sợ cậu bị thương... Chính là Ngụy Khiêm.
Cả hai suốt ngày gặp nhau, cậu hay mắng hắn nhưng hắn luôn nhường nhịn rồi còn dỗ ngọt, dung túng tính cách ương bướng của cậu khiến cậu trở nên xem chuyện đó là đương nhiên. Lưu Khang nghĩ bản thân xem hắn là anh trai, mãi đến khi vì Tạ Hòa Địch mà cả hai cãi nhau... Cậu nhận ra rắng cậu không thích Ngụy Khiêm sẽ bênh vực một ai ngoài bản thần cậu. Khi thấy hẳn bênh vực Tạ Hoa Địch cậu rất tức giận và khó chịu.
Từ sự dung túng, nuông chiều, ánh mắt... Cậu đều muốn nó chỉ thuộc về một mình cậu nhưng cậu không biết cảm giác đó là gì. Đến khi nhìn thấy Ngụy Khiêm bị bệnh, cậu rất lo lắng mà âm thầm đi theo, bị hắn hôn... Bản thân lại không ghét bỏ mà bị cuốn theo, cảm giác đó không phải là anh em.
"Nhưng... Tôi là trai thẳng..." Lưu Khang không tự tin mà nhỏ giọng.
"Lời nói còn không tự tin dõng dạc như mọi ngày... Có trai thẳng nào mà khẳng định yếu ớt không tự tin như vậy không? Ngay cả em còn không dám khẳng định bản thân."
"Anh..."
"Cả Tần Vũ kia còn bị Đường Ly thu phục, em thì bị anh bẻ cong cũng không có gì là lạ."
Lưu Khang im lặng hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3623225/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.