Đưa người đến công ty, Đường Ly không thèm gõ cửa phòng đã mở ra, một hơi chạy đến vòng tay dang rộng sẵn của Tần Vũ. Ngụy Khiêm tiếp bước theo sau.
"Trả người cho cậu, không mất miếng nào." Ngụy Khiêm lười biếng ngồi xuống ghế.
Tần Vũ ôn nhu ôm người vào lòng mắng yêu.
"Đã dặn là không được chạy."
"Em nhớ rồi." Đường Ly nũng nịu.
"Hôm nay có gì vui không?"
"Hôm nay...
Đường Ly nhớ lại chưa kịp nói gì đã bị Ngụy Khiêm cướp lời.
"Con trai tôi... À không, Đường Ly có dấu hiệu nghén rồi"
Tầm mắt ôn nhu nhìn Đường Ly không dấu được vẻ lo lắng.
"Sớm như vậy đã nghén rồi sao?"
"Phải, lúc sáng em gặp một người...
Vẫn nét dịu dàng nghe Đường Ly tường thuật lại chuyện khi sáng, đôi môi vẽ ra
một đường cong đẹp mắt.
"Dục Văn Hiến?" Tần Vũ hỏi lại.
"Phải." Ngụy Khiêm khẳng định.Tần Vũ khẽ cười, không ngờ lại có ngày đối thủ một mất một còn của mình lại có ngày này... Có ngày vợ của Tần Vũ hắn vừa gặp Dục Văn Hiến đã thấy buồn nôn.
"Bé con, em thật giỏi." Tần Vũ hài lòng hôn hôn lên trán.
Đến lúc muốn hôn xuống lại bị chiếc mũ trên đầu cậu làm vướng, hắn mới để ý chiếc mũ này thật lạ, hắn chưa bao giờ mua cho cậu chiếc mũ như thế này, trên mũ lại có mùi hương lạ.
"Của ai?" Hắn không vui hỏi.
"Khi nãy bị Dục Văn Hiên nhìn, là Thời Khôi cho em mượn để đội" Đường Ly thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3623223/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.