Như không tin vào tai mình, Đường Ly ngã khụy xuống dưới sàn nhà, Bạch Hựu nôn nóng đỡ người đứng dậy.
Dòng nước nóng hổi từ trong mắt chảy ra. ["'Không lẽ giấc mơ của mình đã thành sự thật rồi sao?"]
"Mau vào bệnh viện."
Vừa đến bệnh viện đã thấy Tạ Hòà Địch ngồi sẵn ở đó. Mắt liếc nhìn Đường Ly, cậu ta giả vờ chật vật đứng dậy.
"Khi nãy mình gặp Tần tổng ở hội nghị... Không ngờ lúc về lại thấy xe anh ấy bị tai nạn. Mình liền vội chạy theo xe cứu thương đến đây."
Lúc đuổi theo xe cứu thương có bị kẹt xe nên lúc Tạ Hòà Địch đến thì người đã vào phòng cấp cứu, cậu ta mím môi kéo Đường Ly ngồi xuống giả vờ an ủi.
"Anh ấy sẽ không sao đâu."
Đường Ly vẫn im lặng không nói gì cả. Tạ Hòà Địch lòng hiện chút tâm cơ nói thêm.
"Mấy hôm nay nhìn anh ấy rất bận rộn, quả thật anh ấy cần một người xứng tầm bên cạnh hỗ trợ." Lén nhìn nét mặt Đường Ly, Tạ Hòà Địch giả vờ không biết cố ý tiếp tục nói. "Anh ấy là một tổng tài cao cao tại thượng khó ai có thể với tới, tìm một người cùng chia sẻ công việc thật khó."
"Đường Ly, cậu bên cạnh anh ấy phải cố gắng." Giả vờ không biết tâm trạng rối bời của người kia Tạ Hòà Địch ra vẻ trượng nghĩa an ủi.
"Mình và anh ấy không là gì cả... Mình chỉ là một kẻ ở nhờ, may mắn được anh ấy chăm sóc mà thôi." Nuốc ngược nước mắt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3579637/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.