Nhìn đồng hồ hiện tại mới 14 giờ chiều, Tần Vũ tức tốc lên xe trở về nhà. Một mạch đến phòng Đường Ly tìm kiếm xung quanh, nhìn vào ngăn tủ nhỏ trên đầu nằm. Tần Vũ nhíu mày mở ra.
Quả thật chiếc nhẫn được cất trong này, không khó đoán với một người tâm tư đơn giản như Đường Ly thì sẽ để đồ quan trọng ở đâu.
Tần Vũ âm trầm nhìn chiếc nhẫn được cất giữ rất kĩ lưỡng, hắn cẩn thận cất lại vào ngăn tủ. Tâm tình phức tạp đi ra, Bạch Hựu thấy hắn liền hỏi.
"Cậu chủ giờ này sao lại trở về."
"Không gì."
Hắn nhanh chóng đi ra xe. Một mạch đi đến quán rượu, tâm tình phức tạp uống không ngừng.
"Là em ấy... Mình đã hứa sẽ quay lại..."
Năm đó vì bị ba bắt ép học quá nhiều đã khiến hắn không thể quay lại, hắn luôn thấy rất có lỗi với đứa bé kia, hắn nhớ ánh mắt cô đơn của Đường Ly mà day dứt trong lòng. Sau này bộn bề với cuộc sống liền quên đi lời hứa.
"Mình đã làm gì với em ấy vậy chứ?"
Hắn nhớ lại khoản thời gian hành hạ cậu, Tần Vũ đau đớn gặm nhấm lương tâm. Liên tục uống không ngừng.
Uống đến mơ màng, bỗng kế bên xuất hiện một cậu trai nhìn vẻ rất dịu dàng choàng tay qua vai hắn. Tần Vũ giật mình hất mạnh người kia.
"Cút."
Người kia vẫn bình tĩnh cười.
"Qua đêm với tôi, tôi sẽ thoả mãn anh."
"Cậu bị điên à?"
"Đã đến đây thì tất nhiên cần giải toả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3579616/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.