Khi vừa nãy đang ăn cơm, Tần Vũ vẫn như mọi khi gắp đồ ăn bỏ vào bát của cậu, Đường Ly hậm hực gắp bỏ lại không muốn ăn vẻ mặt bất mãng một mực muốn tuyệt thực. Hắn kêu quản gia đem sữa cho cậu uống, cậu cũng không muốn uống, xoay mặt đi chỗ khác.
Tần Vũ hoàn toàn bị chọc giận, nghiến răng kìm chế không đánh người. "Không ăn thì đừng ăn nữa, nhịn đi, không cần ăn nữa." Hắn quay qua kêu người dọn bàn.
Không nhìn cậu mà một mạch đi ra ngoài. Quản gia biết cậu chủ đang rất giận dữ, vội đi đến bên Đường Ly không sợ chết này.
"Tiểu tổ tông của tôi ơi, cậu sao lại chọc cậu chủ vậy."
Đường Ly đặt điện thoại lên bàn gõ gõ. [ Con không muốn nhận sự chăm sóc của anh ấy nữa.]
Quản gia khựng lại rồi bất lực xoa xoa đầu cậu. Tối đến, vẫn như mọi ngày hắn về đúng giờ cơm, người đàn ông bước đi chậm rãi nhẹ nhàng không phát ra tiếng, cố ý đứng sau lưng Đường Ly.
Nhìn thấy quả đầu nhỏ kia vẫn chăm chú xem ti vi khiến hắn cũng tò mò. Tần Vũ dáng cao ráo chuẩn người mẫu, vẻ mặt điển trai ung dung khoang tay lại đứng cùng cậu xem tin tức trên truyền hình. Cậu là đang xem tin tức về kinh doanh.
Hắn khẽ cong môi, Đường Ly rất thích thứ này sao? Thảo nào những quyển sách nhàm chán kia của hắn lại làm cậu hứng thú đọc nó mỗi đêm.
"Rất hay sao?"
Tiếng nói truyền đến sau lưng làm Đường Ly giật mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ly-dam-my-/3579611/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.