Editor: Duyenktn1
Nhờ vào ánh chớp, Lạc Tiểu Thiến nhìn thấy trên sườn núi phía trước, có một cây đại thụ đang nhanh chóng lao xuống.
Đó là... Sạt lở đất!
“Dừng xe! Nhanh dừng xe!”
Trong lòng kinh hãi, theo bản năng cô thét chói tai.
trên đường toàn bộ đều là nước mưa và lá rụng, căn bản không nhìn rõ đường, tuy rằng trong lòng hoảng hốt, xe lại cũng đi không nhanh, nghe thấy tiếng hét của Lạc Tiểu Thiến, tài xế lắp bắp kinh hãi, đạp mạnh phanh lại.
Mặt đường trơn ướt, làm cho tiếng phanh xe nghe thật chói tai, xe tải lao về phía trước mấy mét mới dừng lại.
trên sườn núi, xen lẫn những tảng đá to là các loại đất bùn cùng nhau ùn ùn kéo xuống, đá và nước bùn bắn lên đập vào thân xe, phát ra những tiếng kêu vang dội, cửa kính thủy tinh phía trước bị mở tung, tài xế nâng tay che mặt, nước bùn và thủy tinh thi nhau bắn vào.
Xe tải trượt sang phía bên cạnh hai mét mới dừng lại.
Qua cửa kính đã vỡ tan, dựa vào ánh chớp, bốn người đều nhìn thấy, con đường phía trước đã bị một cây to bị đất đá cuốn trôi chắn ngang đường…
Cũng may, Lạc Tiểu Thiến chú ý đến tình hình phía trên triền núi, đúng lúc bảo dừng xe, xe tải chỉ bị nước bùn và đất đá bắn vào nếu như phanh chậm lại một chút nữa, chỉ sợ hậu quả của bọn họ cũng giống như những ngọn cây này.
“Mọi người có làm sao không?”
Lạc Tiểu Thiến từ ghế ngồi sau đứng thẳng lên, vừa rồi bị đụng xe, cô theo bản năng bổ nhào ra bảo vệ Vu Đồng và Tiểu Mỹ, đầu nặng nề bị đập vào cửa xe phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278226/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.