Anh đã một đêm không ngủ, cô vậy mà lại ngủ được?!
Anh ở trong lòng cô, thế nhưng lại không đáng một đồng?!
“Cho em mười phút, đem đồ đạc thu dọn sạch sẽ, anh ở trên xe chờ!”
Để lại một câu ra lệnh, anh xoay người đi vào biệt thự.
Lạc Tiểu Thiến không dám chậm trễ, vội vàng hành động.
Mười phút sau đó, cô mới chạy vội tới xe của anh, ngồi xuống chỗ bên cạnh ghế tài xế.
Vẫn như mọi lần, cô đều không nhớ thắt dây an toàn.
Lãnh Tử Mặc để ý đến điều này, lại duỗi bàn tay ra, nhưng được một nửalại rụt trở về, chân đạp ga, ô tô bỗng nhiên phóng về phía trước, LạcTiểu Thiến hoàn toàn không phòng bị, thân thể nghiêng một cái, đầu liềnđập vào cửa kính bên cạnh.
Đau quá.
Cô chỉ lấy tay xoa xoa đầu, rồi ngồi thẳng người, thắt chặt dây an toàn vào.
Cứ tưởng anh sẽ mắng cô, thế nhưng, chẳng có gì cả.
Quay đầu lại nhìn anh, Lạc Tiểu thiến hơi do dự, rốt cuộc vẫn nhẹ giọng mở miệng.
“Tử…”
Két!
Cô mới nói được một chữ, anh đã nặng nề ấn loa xuống, ô tô nháy mắt tăng tốc, từ hai bên chiếc xe tải chen ra, chạy vào đường cao tốc.
Cô biết anh đang dùng cách này để tỏ rõ bản thân không vui, Lạc Tiểu Thiến cắn môi, không dám nói một chữ.
Một đường từ Bắc Đái Hà trở lại Bắc Kinh, Lãnh Tử Mặc thậm chí không hềnói một chữ, càng không liếc nhìn cô một cái, giống như trong xe hoàntoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278134/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.