Sống hai mươi mấy năm, cho dù là thời điểm thiếu niên phải ganh đua giải diễn viên phụ xuất sắc nhất, anh cũng chưa từng khẩn trương lo lắng hay suy tính thiệt hơn như vậy.
Lại kéo lấy cô ôm vào trong ngực, hai cánh tay Lãnh Tử Mặcsiết chặt.
“’Anh biết là em thích anh mà, em là của anh, Lạc Tiểu Thiến em nhất định phải là của anh, đồng ý với anh vĩnh viễn ở bên anh!”
Giọng nói của anh vẫn bá đạo như cũ, nhưng trong sự bá đạo này, lại toát ra tình cảm sâu nặng và dịu dàng.
Được anh ôm thật ấm áp, đủ để giúp cô ngăn chặn tất cả mưa gió bên ngoài.
Lạc Tiểu Thiến chưa từng nghi ngờ điều này.
Trong nháy mắt, cô suýt nữa đã đồng ý.
Thế nhưng, khi anh lại một lần nữa nâng khuôn mặt của cô lên nghiêm túc hỏi cô,Lạc Tiểu Thiến lại do dự.
“Em… Hiện tại không thể đồng ý.”
“Vì sao?” Lãnh Tử Mặc nhíu mày.
“Tử Mặc!” Lạc Tiểu Thiến nghiêm túc hắn, “Anh xác định, anh thật sự thích em sao?”
Người đàn ông trước mắt này quá xuất sắc, còn cô chỉ là một cô gái tầmthường như vậy, cô không cho rằng, đối phương có lý do gì để thích cô.
Nhìn thấy ánh mắt không xác định của cô, Lãnh Tử Mặc cong khóe môi, cười.
“Ngu ngốc, đương nhiên là anh thích em.”
Nếu như không thích cô, thì sao cứ luôn suy tính hơn thua.
Nếu như không thích cô, sao anh luôn phải dốc lòng lo lắng tính toán cho cô..
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278132/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.