Lạc Tiểu Thiến không còn gì để nói!
Rất rõ ràng, người Tiêu Dương ám chỉ tới là ai– Lãnh Tử Mặc!
Cô thì không muốn cho hai người bọn họ gặp mặt nhau, sao anh ta lại nhất quyết muốn chờ tới khi Lãnh Tử Mặc tới mới chịu đi? Đây là ông trờiđang trừng phạt cô hay sao??
“Em đắc tội gì với anh sao?”
Sắc mặt Lạc Tiểu Thiến trầm xuống.
Quả thật đối với chuyện scandal lần này, nói trắng ra, cô cũng không trách Tiêu Dương.
Trong làng giải trí, thợ săn ảnh, các tờ báo lá cải bát nháo…Không gì không có. Việc này cũng không có gì mới mẻ.
Nghe nói cô bị thương, anh tới đây thăm cô, Lạc Tiểu Thiến rất là cảm kích.
Nhưng mà, ngay lúc này, người nọ lại tỏ thái độ muốn đối nghịch với cô!
“Tuyệt đối không có.”
Tiêu Dương từ trong giỏ trái cây lấy ra một trái táo, ngón tay thon dài đẹp đẽ cầm lấy dao gọt trái cây đầy ung dung thong thả.
Một lúc sau, anh bỏ dao xuống đem trái táo đến cho cô.
“Như vậy đi, em ăn hết quả táo này, anh lập tức đi, cứ coi như là em đã nhận lời xin lỗi của anh được không?”
“Nói lời giữ lời?” Lạc Tiểu Thiến hỏi ngay.
“Bằng không chúng ta nghéo tay đi? Anh đưa tay kia lên, ngón tay út thon dài hơi cong lên.
“Không cần!”
Lạc Tiểu Thiến đưa tay qua, anh đem quả táo đặt trên tay cô, nắm phíatrên núm nhẹ nhàng kéo một cái vỏ quả táo liền theo lực kéo lộ hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278107/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.