“Tử Mặc!” Người đàn ông mặc quân phục vươn một cánh tay ra ngăn anh lại, “Thế này không hợp với quy tắc!”
Lãnh Tử Mặc cũng không để ý tới hắn, trực tiếp đẩy cánh tay hắn đi qua.
Liếc nhìn cánh tay vẫn còn cắm một nửa chai bia của anh, người đàn ông nhẹ nhàng phất tay.
“Tất cả mọi người, xuống lầu!”
“Vâng!”
Một đám thuộc hạ lập tức làm theo.
Lãnh Tử Mặc đi tới căn phòng phía đối diện.
Trong phòng, Lý Đức Phú cùng mấy tên thuộc hạ đều bị còng tay đứng ở đằng kia, nhìn Lãnh Tử Mặc ôm Lạc Tiểu Thiến đi tới,cảm giác được trên người anh phát ra khí chất đế vương bănglãnh cùng bá đạo, tất cả theo bản năng lùi về phía sau.
“Là ai?”
Lãnh Tử Mặc nhẹ giọng hỏi.
“Đại ca!” Lý Đức Phú quỳ thẳng xuống, “Lần này là em có mắt như mù, không biết cô gái này là…”
Bốp!
Chân Lãnh Tử Mặc đạp thẳng trước mặt hắn, đem toàn bộ lời nói phía sau của hắn ngăn ở trong miệng.
Thân thể của Lý Đức Phú trực tiếp ngã lộn một vòng trên mặt đất.
Không chờ hắn đứng lên, Lãnh Tử Mặc đã bước tới, biểu cảmtrên mặt buông xuống dùng cơ thể mình che lại lỗ tai của LạcTiểu Thiến ở trong lòng, anh nâng chân lên, một cước nặng nềdẫm nát giữa hai chân hắn.
Lý Đức Phú kêu một tiếng như giết lợn, Lãnh Tử Mặc cũng đã thu chân lại, đột nhiên đá một phát.
Thân thể to mập như lợn của hắn liền bay lên, nhắm ngay cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278093/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.