Đi thẳng lên lầu, tới phòng tập thể thao, vừa mới vào cửa đã thấy bên cạnh những thiết bị tập thể hình trong phòng thể thao còn có mấy thùng giấyđủ loại, trên cùng con để gối hôm hình con gấu koala màu trắng của cô.
Đây là… đồ của cô?!
Cô chấn động, lập tức bước tới gần, chỉ thấy ngoài bìa thùng giấy códùng bút đánh dấu viết từng từ “Y phục”, “CD”. “Sách”… linh tinh mộtcách cẩn thận, vừa nhìn vào đã biết rõ ràng bên trong thùng chứa thứ gì.
Trời ạ, hắn… thế mà lại cho người đem toàn bộ đồ dùng của cô tới đây?
Lạc Tiểu Thiến cẩn thận mở chiếc hộp ghi “CD” ở trên cùng ra, vừa mở rađã thấy bên trong là các loại đĩa nhạc đủ thể loại được xếp một cáchngay ngắn, hơn nữa còn hoàn toàn sắp xếp theo trật tự phân loại của côlúc trước.
Cẩn thận kiểm tra lại, sau khi xác định những đĩa nhạc mà cô thích nhấtkhông thiếu dù chỉ một cái thì cô mới nhẹ nhàng thở ra, đứng thẳng lênôm lấy chú gấu koala của cô.
“Tiểu Bạch, chúng ta lại được ở cùng một chỗ rồi!”
Trong đầu đột nhiên nghĩ tới một món đồ, cô hoảng loạn để gấu koala sang một bên, cẩn thận kiểm tra toàn bộ hộp giấy nhưng không hề tìm thấychúng.
Bản thảo của cô! Tâm huyết bao nhiêu năm của cô, hoàn toàn biến mất!
Lãnh Tử Mặc đáng chết, ai cho phép hắn tự ý động vào đồ vật của cô chứ!
Mấy việc này chắc chắn là hắn giao cho công ty chuyển nhà làm, mà mấyngười đó chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3278001/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.