Ngón tay anh khiến thân thể cô run rẩy.
”Đừng hòng!”
Cô nhanh chóng lôi tay anh ra, ném đi, tiếp tục nhảy.
Duỗi cánh tay, kéo căng eo, xoay tròn...
Mỗi một động tác, cô đều cô gắng hết mình để làm tốt nhất.
Ai nói cô không tư cách làm thiên hậu, cô có thể, cô nhất định có thể!
Lãnh Tử Mặc không có biểu hiện gì nhưng theo sát từng động tác của cô,thi thoảng thước gỗ trên tay hạ xuống, đánh lên vai cô, trên đùi, nganghông.
”Đùi nâng lên một chút... Cổ tay duỗi thẳng... Eo phải thẳng, hiện tại không ở trên giường, tôi không cô uốn éo được...”
Anh cố gắng dùng hết sức, mỗi một thước, đều là một cái đau buốt nhói lên.
Cô cắn răng, chịu đau, chịu đựng sự mắng chửi, nhảy hết lần này đến lầnkhác, mồ hôi đầy người, tóc dính trên trán. Lúc cô xoay người một cái,cô liền ngã xuống.
”Tôi thấy chúng ta vẫn lên đi tắm rửa!”
Anh đi tới, từ trên cao nhìn cô.
Cô cắn răng, lần nữa đứng dậy, từ đầu lại tới.
...
Tùy cô chỉ nhảy một lần rồi lại lầ nữa, số lần thước gỗ trên tay Lãnh Tử Mặc rơi xuống càng ngày càng ít.
Cuối cùng cũng làm được động tác xoay tròn, sau khi xoay được hai vòng, khuôn mặt xinh đẹp.
Nhìn vào kính, tự thếmở ra, hai chân vươn ra, khẽ nhếch càm, xinh đẹpnhư vậy, kiêu ngạonhư vậy.
Nhìn mình trong gương, Lạc Tiểu Thiến nói mấy câu tự tin.
”Tôi làm được rồi!”
”Không có lỗi nào!”
Lãnh Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3277974/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.