Đi xuyên qua phòng làm việc, Lãnh Tử Mặc ôm ngang người cô từ ngoài sảnh lớn đi vào trong gian phòng nghỉ.
Lạc Tiểu Thiến chỉ cảm thấy đầu cô vừa kề lên gối, anh đã không chút do dự hôn lên môi cô.
Bên trong phòng ngủ là cửa sổ sát đất, rèm che tách ra, chỉ có duy nhấtmột tầng lụa mỏng che đi tầm mắt nhưng lại không ngăn được ánh mặt trời.
Lạc Tiểu Thiến tiếp nhận anh hôn, nhưng đôi mắt lại mở thật lớn, không nhìn anh, mà nhìn hướng cửa sổ sát đất.
Trên cửa, là tấm lụa mỏng che nắng, lúc này ánh mặt trời lại chói chang, tấm luaj vải căn bản không thể ngăn được ánh nắng, khuôn mặt Lục Hạolại một lần nữa hiện ra, cô cảm thấy mắt có chút đau.
“Tôi không muốn một cái xác khô.”
Cảm giác thân thể cô cứng ngắc, anh gầm nhẹ, cách lớp y phục cắn lên ngực cô.
“Đau!”
Cảm giác đau đớn cùng tê dại nháy mắt truyền khắp toàn thân, Lạc TiểuThiến không khống chế nổi nhẹ ngâm ra tiếng, thân thể cũng không tự chủmà co rút lại.
Anh rời đôi môi, hôn lên xương quai xanh của cô, hai bàn tay không chút khách khí ở trên người cô mà quạt lửa.
Nụ hôn của anh cùng bàn tay trêu trọc khiến người cô như đang bốc cháy.
Trong tâm trí cô, khuôn mặt Lục Hạo dần dần mờ nhạt, cô bất tri bất giác mà rơi vào ‘cạm bẫy’ của anh, lòng cô như biển khơi theo ngón tay anh,phập phồng phập phồng.
Mới biết qua mùi vị của hoan ái, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3277912/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.