Không thể nào từ chối hôn, cho thấy đây là một cuộc tấn công rất mạnh mẽ.
Dây dưa hôn lên môi cô, anh không khách khí nhấm nháp sư tươi mát vàngọt ngào của cô, một bàn khác theo thói quen hướng đến áo T-shirt củacô.
Không khí bị cướp đoạt, Lạc Tiểu Thiến không có cơ hôi để thở, đầu óc nhất thời trống rỗng.
Cho đến khi, cảm thấy một bàn tay của anh không biết khi nào nó đã baophủ lấy ngực của cô, thì cô mới tỉnh lại, dùng răng cắn lên môi anh
Tuy nhiên, bàn tay anh giữ lấy cằm của cô, cô căn bản không thể thực hiện được.
Dùng lực vương hai cánh tay ra, cô đẩy anh ra, nâng bàn tay lau chùi môi của mình, cô vội vàng thở gấp, “Tôi... Tôi muốn kiện anh...”
”Ép hôn sao?”
Lãnh Tử Mặc liếm liếm môi, nụ hôn này, anh còn có một ít thiếu sót nữa.
”Tôi muốn kiện anh vì tội lừa đảo!” Lạc Tiểu Thiến hét lên.
”Lừa đảo?” Lãnh Tử Mặc nhíu mày, “Bản hợp đồng này, chính là cô tự động ký đấy?”
Lạc Tiểu Thiến tức giận nghiến rắng, “Bây giờ tôi hối hận, không được sao?”
”Cô có thể!” Lãnh Tử Mặc ôm lấy cánh tay, “Điều thứ sáu trong bản hợp,nếu như vô cớ vi phạm hợp đồng, thì sẽ bị phạt gấp trăm lần số tiền đãđược nhận!”
một tháng được nhân năm nghìn, một năm chính là sáu vạn, năm năm là ba mươi vạn, mười năm, chính là ba trăm vạn!
cô có thể lấy đâu ra số tiền lớn như vậy?!
”Ba trăm vạn!” Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3277911/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.